Chương 63: Ngã Lầu

Bạch Đường Sinh đi nhanh như là sợ đến trễ, mới vừa bước đến bậc thang lên nóc nhà đã vội vàng nhìn một lượt hiện trường.

Ô Bách Chu đứng bên rìa mái nhà, mọi trang bị đều đã xắp sếp xong.

Ngực Bạch Đường Sinh mạnh mẽ nhảy lên, tim đập nhanh đến khó tả, Chờ một chút!

Yến Chập và Trương Ninh Na, cả nhân viên đoàn phim đều quay đầu sang.

Chỉ là Ô Bách Chu đã bước ra một bước nhảy sang tòa nhà khác.

Trong giây phút đó, dây treo an toàn của Ô Bách Chu đột nhiên nứt toạc, trong nháy mắt cả người biến mất khỏi tầm mắt Bạch Đường Sinh.

Trong nháy mắt kia, trong đầu Bạch Đường Sinh trống rỗng, không khí như dừng lại, chỉ còn lại trái tim nặng nề đập trong lồng ngực, đập đến mức cậu như ngừng thở.

Cậu run rẩy dùng hết toàn bộ sức lực gào lên: Ô Bách Chu!

Dưới lầu liên tiếp truyền đến hai tiếng rầm rầm, mọi người lập tức chạy đến chỗ dưới rìa mái nhà xem.

Ô Bách Chu ngã xuống đất, phần bụng như còn có thứ gì đó.

"Thầy Ô… Sao lại ngã xuống…" Nhân viên đạo cụ kế bên run giọng nói.

Má nó! Yến Chập chửi ầm lên.

Mọi người như giật mình tỉnh dậy, Bạch Đường Sinh là người đầu tiên chạy xuống dưới lầu.

Vì đi quá gần mà còn dẫm hụt vài bậc thang, suýt té ngã.

Yến Chập vã những người khác cũng đi theo đến chỗ Ô Bách Chu, chỉ nhìn thấy phần bụng Ô Bách Chu đã đổ máu, bị một thanh gỗ đâm ở giữa.

Bạch Đường Sinh ôm người mà toàn thân run rẩy, hai mắt đỏ bừng, trong mắt chỉ còn lại đâu đớn và phẫn nộ.

Thoáng như còn có tự trách và hối hận.

Ô Bách Chu vẫn chút ý thức, bàn tay hắn dời khỏi bụng, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt Bạch Đường Sinh:

"Đừng sợ, tôi không sao...! Em đừng sợ..."

Anh câm miệng đi.

Bạch Đường Sinh cởi áo của mình quấn quanh bụng Ô Bách Chu để ngăn chảy quá nhiều máu.

Giọng cậu vẫn còn bình tĩnh, nói với mọi người: Đã gọi 120 chưa?

Gọi rồi. Khi mọi người ồ ạt chạy đến dưới lầu, Trương Ninh Na cũng đã lấy di động gọi 120.

Bao lâu có thể tới? Bạch Đường Sinh hít một hơi thật sâu.

Khoảng mười phút. May mà gần đây cũng có bệnh viện, hẳn là rất nhanh sẽ đến.

"Đạo diễn Yến, có thể giúp tôi đỡ Bách Chu một chút không?"

Được… Yến Chập tiến lên: Cậu muốn làm gì?

Bạch Đường Sinh cúi đầu hôn lên khóe miệng Ô Bách Chu một cái, như trấn an mà cười, sau đó nhường người cho Yến Chập, mình thì đi đến chỗ tổ trưởng tổ đạo cụ đang hoảng sợ bên cạnh.

Trừ Lạc Phi ra, đây là người thứ hai cậu đánh.

Bạch Đường Sinh chẳng hề nương tay, nắm đấm điên cuồng nện lên người tổ trưởng tổ đạo cụ, một cái, hai cái, ba cái…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!