Khi Bạch Đường Sinh lại mở mắt ra khi đang ghé lên nắp bồn cầu trong nhà vệ sinh, áo sơ mi đơn bạc nhét trong lưng quần, trên người còn có mùi rượu.
Cậu bình tĩnh lại cũng mờ mịt một hồi lâu, trước đó cậu ở trên máy bay, sau đó máy bay gặp sự cố…
Di động trong túi vang lên ting ting, là trợ lý nhỏ Hà Nhiên của cậu,
"Thầy Bạch, anh đi đâu rồi? Bên này đã tan cuộc rồi, em đưa anh về."
Bạch Đường Sinh không trả lời, cậu nhìn thời gian trên di động, là ngày 1 tháng 6 năm 2014.
Năm này, cậu hai mươi hai tuổi, không có danh phận của minh tinh hạng nhất, lại có nhiều phốt hơn cả minh tinh hạng nhất.
Cậu nhớ hôm nay là ngày sau ngày diễn viên kim bài Ô Bách Chu của công ty bọn họ giành được giải ảnh đế lần thứ ba.
Công ty nói hoa mỹ là giúp nghệ sĩ trong công ty giao lưu tình cảm, tổ chức một hội giao lưu.
Cậu cũng nhớ rõ, đúng vào hôm nay, có một nữ diễn viên muốn leo lên giường, tính kế hạ thuốc Ô Bách Chu, sau đó Ô Bách Chu cứng rắn ở lì trong phòng vệ sinh cả đêm, ngày hôm sau mới được Bạch Đường Sinh đến nhà vệ sinh phát hiện ra đưa đi bệnh viện.
Cũng vì chuyện này mà Bạch Đường Sinh vốn bị phốt đến mức sắp bị công ty đóng băng bỗng nhiên nhận được vai nam phụ của một bộ phim, sau đó lật mình.
Cho nên ấn tượng của cậu với chuyện ngày hôm nay khắc rất sâu.
Lần trước cậu nhìn thấy tin nhắn Hà Nhiên gửi đã về thẳng nhà, không gặp Bách Chu, lúc này đây…
Bạch Đường Sinh nghe tiếng đóng cửa nặng nề và tiếng thở dốc bên ngoài...!
Cậu khe khẽ thở dài, đi ra ngoài.
Cửa phòng vệ sinh đã bị Ô Bách Chu khóa trái, đột nhiên nhìn thấy một người từ đi ra từ buồng bên cạnh làm Ô Bách Chu có chút kinh ngạc.
Đôi mắt hắn đã giăng kín tơ máu, thứ nhô lên dưới lớp quần áo tỏ rõ trạng thái giờ phút này của hắn.
Bây giờ Ô Bách Chu nhìn thấy người là muốn nhào lên, đặc biệt là người trước mặt hắn này cổ áo còn rộng mở, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp.
Hắn vô thức liếm môi, cố sức áp xuống hai luồng xúc động trong lòng lẫn cơ thể, giọng khàn khàn nói:
"Xin lỗi, bây giờ trạng thái tôi không tốt lắm, cậu* ra ngoài trước đi."
(*)Ở đây Ô Bách Chu bị dính thuốc không phân biệt được Bạch Đường Sinh là nam hay nữ, ở đây chỉ dùng chữ (ngươi) để gọi Bạch Đường Sinh thôi, chỗ này hơi khó xử lí trong tiếng việt nên t để chữ cậu luôn.
Bạch Đường Sinh không nhúc nhích, lần đầu tiên cậu đánh giá bản thân Ô Bách Chu gần như vậy.
Trang phục Ô Bách Chu cũng tương tự như cậu, đều là một chiếc áo sơmi đóng trong lưng quần thắt chặt, một cặp chân dài thẳng tắp.
Lúc này một cánh tay thon dài đặt trên trán, một cánh tay khác duỗi ra chống trên bồn rửa tay.
"Số của trợ lý anh là bao nhiêu?" Bạch Đường Sinh hỏi:
"Tôi kêu anh ta đó đến đón anh."
Trên trán Ô Bách Chu trượt xuống vài giọt mồ hôi, lộ ra vẻ chán ghét,
"Chính là cậu ta hạ thuốc tôi."
Bạch Đường Sinh: …
Khó trách, lần trước niết chuyện này, cậu còn cảm thấy lạ.
Ô Bách Chu xoay nhiều năm trong giới như vậy, cho dù hắn tự cho mình thanh cao, không muốn dính nước bùn… Nhưng chưa ăn thịt heo cũng đã từng thấy heo chạy, sao đột nhiên lại trúng chiêu?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!