Chương 5: (Vô Đề)

9

Cả ngày hôm đó, dường như Thời Gia Huân không hứng khởi mấy.

Mặc dù anh ấy không thể hiện điều đó trong lúc làm việc và vẫn duy trì phong độ lịch sự khi nói chuyện với mọi người, nhưng tôi để ý thấy anh đã lén kéo lỏng cà vạt mấy lần, sau đó lại tự mình siết chặt lại..... Chắc chắn anh ấy có hơi bực bội.

Đến giờ nghỉ trưa, chúng tôi trở về khách sạn để nghỉ ngơi.

Ban tổ chức đã đặt cho tôi và Thời Gia Huân một phòng suite, lúc vừa bước vào, Thời Gia Hân đã lập tức ngồi xuống ghế sofa và tháo hẳn cà vạt ra rồi ném nó sang một bên.

Tôi rót cho anh một ly nước ấm, sau đó khom lưng đặt ly lên bàn trà trước mặt.

Khi chuẩn bị đứng dậy, Thời Gia Huân bỗng nắm lấy cổ tay tôi.

"Thư ký Thẩm." Anh nghiêm túc nhìn tôi, "Tôi có một thỉnh cầu."

Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tôi là thư ký của anh, nên việc nghe theo lời anh nói là điều rất bình thường, tại sao lại đột nhiên trịnh trọng như vậy?

"Được chứ, anh cần tôi làm gì?"

"Cậu có thể ghé sát lại đây để tôi ngửi mùi hương trên người cậu một chút được không?"

Giọng Thời Gia Huân rất trầm thấp và lôi cuốn, câu nói ấy chẳng suồng sã tí nào nhưng lại khiến lòng tôi dậy sóng.

Tôi cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, sau đó anh giải thích: "Từ khi phân hóa thành Enigma, hình như khứu giác của tôi đã nhạy cảm hơn nhiều. Hôm nay có nhiều người ở hội trường quá, mùi hương trộn lẫn vào nhau khiến mũi tôi rất khó chịu."

"... Nhưng mùi trên người thư ký Thẩm lại rất dễ chịu."

Tựa hồ lúc Thời Gia Huân nói ra điều này, chính anh cũng có chút hoang mang.

Ngược lại, tôi đã hiểu được đôi chút rồi.

Thực ra, mùi hương của tôi không hề thay đổi. Thứ "sữa tắm" mà tôi nói sáng nay cũng chỉ là bịa đặt mà thôi.

Làm gì có loại sữa tắm nào có thể át được mùi pheromone cơ chứ?

Thời Gia Huân đột nhiên trở nên thích mùi hương trên người tôi, có lẽ là do việc đánh dấu tạm thời, mặc dù anh ấy không hề hay biết...

"Có thể là do mùi bạc hà của tôi khá tươi mát nhỉ."

Tôi đưa ra một lời giải thích hợp lý rồi từ chối: "Có điều sếp Thời ơi, hiện tại chúng ta là E và A, không thích hợp lắm."

Giọng Thời Gia Huân chứa chan nỗi thất vọng: "Đeo dụng cụ chặn cắn cũng không được à?"

Tôi không hề lung lay: "Cũng không ổn lắm. Hay là tôi mua một chai tinh dầu bạc hà cho anh nhé?"

Thời Gia Huân xoa thái dương, "Thôi được rồi, tạm chấp nhận vậy."

Dù là như thế nhưng cũng chẳng có tác dụng gì.

Thời Gia Huân vẫn rất bực bội, như là phản ứng tự nhiên của cơ thể, suốt cả buổi chiều anh ấy cứ bám sát lấy tôi, thậm chí khi tôi định đi vệ sinh, anh cũng thản nhiên nói: "Đi cùng đi."

Nhìn nét mặt của anh thì không ai nghĩ là anh ấy đang cố tình bám lấy tôi, nhưng sự thật là anh đang làm vậy.

Vốn dĩ mấy hôm trước, Thời Gia Huân định đến gặp nghiên cứu viên để rút bớt lượng pheromone đang tích tụ trong cơ thể. Nhưng do công việc quá bận rộn, nên anh đã bảo tôi lùi lịch lại vài ngày, và tôi đã sắp việc ấy ngay sau chuyến công tác này.

Ban đầu tôi nghĩ rằng dù có hoãn lại một tuần thì cũng sẽ không ảnh hưởng gì lớn, nhưng bây giờ xem ra, quả thực không thể chủ quan được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!