19
Lâu rồi tôi chưa đến quán bar, sau khi uống vài ly Bomb shot với mấy đứa bạn lâu ngày mới gặp thì tâm trạng tôi có chút phấn khích.
Mọi người chơi xúc xắc và đấm nhau, tôi cũng tích cực tham gia, nhưng vừa chơi được vài vòng xong thì bắt đầu cảm thấy choáng váng.
Lâm Tri Lạc lo lắng nhìn tôi, còn thò tay ra trước mặt tôi rồi lắc lắc: "Thẩm Hàm Chương, cậu ổn chứ?"
Tôi đè tay cậu ấy xuống: "Ổn mà, không sao đâu."
"Các cậu cậu đang làm gì bên này vậy?" Lúc này có người đi đến, thấy tay tôi vẫn còn đặt trên mu bàn tay của Lâm Tri Lạc thì bắt đầu trêu chọc: "Có phải đang hẹn hò không đấy?"
Tôi lập tức rụt tay lại.
Nhưng không hiểu sao, bỗng nhiên có rất nhiều người bắt đầu ồn ào, có người còn cười lớn gọi: "Từ hồi cấp ba là tao đã biết rồi, Thẩm Hàm Chương thích Lâm Tri Lạc!"
"Ồ, vậy là cuối cùng những người yêu nhau lại về bên nhau rồi!"
"Thế đây là cặp thứ ba trong lớp mình à, phong thuỷ tốt ghê ta?"
"Ha ha ha, chắc phải đi hỏi thầy giáo quá, có khi thầy ấy lén se duyên cho mọi người đó?"
Lâm Tri Lạc nghe mọi người nói mà mặt mũi đỏ bừng, nói: "Các cậu đừng nói lung tung, bọn tớ không phải..."
"Vậy thì luôn hôm nay cho nóng!"
"Quen nhau đê! Quen nhau đê!"
Vì có rượu nên mọi người đều vô tư quậy phá.
"Hôn đi! Hôn đi!"
"Tới với nhau luôn đê! Hôn nhau một phát nào!"
Giữa ánh đèn rực rỡ và tiếng ồn ào trong quán bar, Lâm Tri Lạc đột nhiên nhìn tôi với ánh mắt đầy mong đợi.
"Hàm Chương?" Cậu ấy nhẹ nhàng gọi tên tôi bằng đôi môi đẹp đẽ căng mọng, tôi như ngửi thấy được hương thơm Omega ngọt ngào từ cậu ấy.
Đầu óc tôi mơ màng, ngẩn ngơ nhìn cậu ta.
Cậu ấy nhắm mắt lại, từ từ tiến gần về phía tôi.
Tôi vẫn chưa kịp phản ứng, mãi cho đến khi môi chúng tôi gần như chạm nhau thì tôi mới vội vàng định lùi lại, nhưng ngay lúc đó, bỗng có người đứng ở phía sau kéo tôi ra.
Lực kéo mạnh đến mức khiến tôi xoay người lại, môi va vào dụng cụ chặn cắn lạnh lẽo.
Hương gỗ đàn hương nồng nàn làm tôi gần như xụi lơ.
Thời Gia Huân đột nhiên xuất hiện rồi mạnh mẽ ôm chặt lấy eo tôi trước ánh nhìn của bao người.
"Tại sao em không né? Em muốn tôi tức chết phải không?"
Tôi nhìn đôi mày đẹp đẽ lạnh lùng phía trên dụng cụ chặn cắn của anh, nuốt một ngụm nước bọt, bất giác muốn lại gần anh hơn.
Thời Gia Huân ấn đầu tôi vào vai anh, "Xin lỗi, em ấy say rồi, tôi đưa em ấy về trước nhé."
...
Tại con hẻm bên cạnh quán bar, tôi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!