Chương 1: (Vô Đề)

1

Đau quá, thật sự rất đau.

Có ai đó đang cắn vào tuyến thể sau gáy tôi, răng nanh của anh ấy chọc rách da tôi, sau đó liên tục đẩy pheromone vào và giội rửa từng dây thần kinh của tôi.

"Đau quá... Đừng mà..."

Tôi kêu lên đầy đau đớn, cảm thấy cơ thể mình đang run rẩy dữ dội, hai chân mềm nhũn, dần ngã khuỵu xuống.

Người đàn ông đang cắn vào tuyến thể giữ chặt lấy tôi.

"Đừng nhúc nhích..." Giọng anh ấy nghe vào như thể đang cố chịu đựng rất nhiều, trầm thấp và khàn khàn, "Đừng nhúc nhích."

"Sếp Thời." Dưới sự xúc tác của pheromone, tôi gần như bật khóc, "Tôi khó chịu quá... Tôi..."

Tôi là một Alpha mà, sao tuyến thể của tôi lại bị người khác cắn được?

Anh ấy định đánh dấu tôi ư?

Sao anh ấy có thể đánh dấu một Alpha cơ chứ?

Đau quá.

Pheromone của anh ấy quá nồng, quá mạnh mẽ, tôi như đang bị ghì chặt lấy nên không thể nào phản kháng lại được, chỉ có thể chịu đựng, có cảm giác như những giọt nước mắt si. nh lý cứ liên tục tuôn ra.

Hương bạc hà nồng đậm và mùi đàn hương quyện vào nhau, kích thích mạnh mẽ khứu giác của tôi.

Trong cơn đau đớn và cảm giác nóng bừng khó tả, tôi ngẩn ngơ nhìn chằm chằm chiếc đèn phía trên, lúc tỉnh lúc mê.

2.

Đây là... phòng vệ sinh ở sân bay à.

Người đàn ông đang cắn vào tuyến thể là sếp của tôi, Thời Gia Huân.

Nửa giờ trước, chúng tôi đang ở trong phòng VIP của sân bay để đợi đến giờ máy bay cất cánh.

Vốn dĩ mọi thứ đều rất yên bình, nhưng đột nhiên, một Omega có cấp bậc cao trong phòng VIP đột ngột động d.ụ.c, pheromone tràn lan ra ngoài, gây ra một trận hỗn loạn nhỏ.

Tôi là Alpha, Thời Gia Huân cũng là Alpha, nhưng tôi chỉ có cấp D, nên bị ảnh hưởng nhiều hơn.

Lúc đó, tôi run rẩy nắm chặt tay áo của Thời Gia Huân, nói: "Sếp Thời, tôi... tôi cảm thấy không ổn lắm..."

Thời Gia Huân lập tức đeo một cái khẩu trang có khả năng lọc một ít pheromone cho tôi, sau đó anh ấy cũng đeo một cái cho mình, nói: "Tôi đi mua thuốc ức chế cho cậu."

Thừa dịp này, tôi lẻn vào một buồng vệ sinh và nhốt mình trong đấy, đến khi Thời Gia Huân quay lại và tiêm một mũi thuốc ức chế cho tôi, cơn nóng rực trong cơ thể vẫn không hề giảm bớt.

Điều này thật kỳ lạ, nhưng tôi không có sức để suy nghĩ gì nhiều, chỉ nói với Thời Gia Huân: "Hình như không có tác dụng gì, sếp Thời, nếu anh không bị ảnh hưởng quá nhiều thì cứ đi lên máy bay trước, tôi sẽ gọi cho bệnh viện..."

Người có cấp bậc càng cao thì càng dễ kiểm soát pheromone hơn, rõ ràng tình trạng của Thời Gia Huân tốt hơn tôi rất nhiều, chỉ cần một miếng dán ức chế cộng một chiếc khẩu trang là đã đủ để anh ấy giữ được phong độ của mình.

"Không sao, không cần vội." Thời Gia Huân nói, "Tôi ở lại đợi với cậu."

Pheromone của Alpha thường bài xích nhau, Thời Gia Huân để tôi lại trong buồng vệ sinh, còn anh ấy thì đi ra ngoài chỗ bồn rửa tay hút một điếu thuốc.

Tôi vẫn luôn cố gắng chống lại cơn hứng tình vì bị pheromone của Omega khơi dậy, nhưng vào khoảnh khắc nào đó, mùi đàn hương trong phòng vệ sinh đột nhiên dày đặc lên hàng ngàn lần, lấn át hết hương bạc hà của tôi, như muốn khiến người ta nghẹt thở.

Ngay sau đó, Thời Gia Huân đẩy cửa buồng vệ sinh ra và bước vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!