Chương 7: (Vô Đề)

Phò mã Triệu Trẩn là Trạng nguyên được Hoàng đế đích thân chỉ định cách đây hai năm, năm sau liền cưới Trưởng công chúa.

Nhà họ Triệu không phải gia đình quyền quý, theo lý mà nói gia thế thân phận không xứng với Trưởng công chúa, nhưng so với việc gả đi xa, kết hôn với Đại Khởi, đây đã là một mối hôn sự tốt có thể giải quyết vấn đề cấp bách.

Vì vậy, để tránh việc hòa thân, Trưởng công chúa đã tư thông với hắn trước, tung tin đồn đã mang thai, cuối cùng người được chọn hòa thân với Thái tử Đại Khởi đành rơi vào tay trưởng nữ Yến gia

- Yến Nguyệt Ninh.

Triệu Trẩn vốn là bạn học cùng lớp với Yến Trường Lăng. Vì tính cách biết co biết duỗi, lại có tài học thực sự, nên kết giao được với không ít quý nhân trong kinh thành.

Tiểu quận vương phủ Thương vương

- Yến Ngọc Hành, Thế tử Minh Dương Hầu phủ

- Lục Ẩn Kiến, cùng với Thế tử Vĩnh Ninh Hầu phủ

- Yến Trường Lăng, bốn người được xưng là

"Tứ đại tiến sĩ kinh thành".

Hai năm trước, bốn người cùng nhau tham gia kỳ thi điện, Đại Phong có quy định, con cháu quan lại không được phong làm Trạng nguyên. Cho dù có thi đậu hạng nhất, cũng phải hạ xuống bậc thứ, sau đó lần lượt bổ sung, bổ sung ba lần, mới đến lượt Triệu Trẩn.

Để chúc mừng, ba người góp tiền mua cho hắn căn nhà này, tên ngõ cũng đổi thành ngõ Trạng Nguyên.

Sau khi cưới Trưởng công chúa, Triệu Trẩn có thời gian luôn áy náy không dám gặp chàng.

Yến Trường Lăng cũng xem như chưa từng quen biết người này.

Từ lần cuối cùng đến đây chúc mừng Triệu Trẩn thi đậu, Yến Trường Lăng chưa từng đến nữa.

Nhưng bóng hình kia xuyên qua lớp cát vàng, đứng trên đỉnh vực, từ trên cao nhìn xuống chàng, lại in sâu vào trong tâm trí, ngay cả trong mơ cũng không quên được.

Dập tắt đèn lồng trong tay, Chu Thanh Quang trèo tường vào mở cửa sau.

Yến Trường Lăng nhẹ nhàng bước vào.

Căn nhà không lớn, chàng quen đường quen lối tránh né đám hạ nhân trong sân.

Tìm một vòng, lại không thấy người.

Chu Thanh Quang nhìn quanh căn phòng trống không, khó hiểu:

"Tin tức thuộc hạ nghe ngóng được, hôm qua Triệu Trẩn đúng là đã về ngõ Trạng Nguyên."

Yến Trường Lăng không đáp, nhìn chăn gối gọn gàng trên giường, lại đưa tay sờ sờ đám sáp nến đã đông cứng lại trên bàn.

Tối qua không có ai ngủ ở đây.

Không ở phủ Công chúa, không ở nhà họ Triệu, cũng không ở ngõ Trạng Nguyên, còn có thể đi đâu...

Chạy đường dài nửa tháng, vừa về đến nơi đã không kịp nghỉ ngơi, chỉ để chờ đợi khoảnh khắc này, đột nhiên lại khong thấy người, sắc mặt Yến Trường Lăng không được tốt.

Tuy Chu Thanh Quang không biết rốt cuộc Triệu Trẩn đã làm chuyện gì đáng chết, nhưng có thể khiến chàng bất chấp nguy cơ kháng lệnh, cũng phải vội vàng về kinh thành tìm hắn ta tính sổ, chắc chắn là mối thù sâu nặng.

Đường đường Trạng nguyên, hôm nay không gặp thì ngày mai cũng gặp, Chu Thanh Quang khuyên nhủ:

"Chủ tử cứ về trước đi, ngày mai lại tìm, hắn ta là quan triều đình, chẳng lẽ còn có thể biến mất không dấu vết hay sao?"

- --

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!