Nói đi gọi nước, Bạch Minh Tế thật sự đi.
Phòng bếp nhỏ bé, sao có thể chứa nổi một vị Phật lớn như nàng, bà tử phòng bếp lo lắng bất an, đánh bạo khuyên can:
"Thiếu phu nhân, người mau về phòng nghỉ ngơi đi, chờ nước sôi, bọn nô tỳ sẽ mang qua."
Bạch Minh Tế không đáp, cũng không đi, xin bà tử một tấm chiếu, ngồi dưới mái hiên yên lặng canh chừng nước trong cái nồi lớn trong phòng, hơi nóng của khói bếp hun vào lưng nàng, hơi ấm thấm vào người vô cùng chân thật, cảm giác mơ hồ trong đầu dần dần tỉnh táo lại.
Yến Trường Lăng, tự Vân Hoành.
Tông thất hoàng gia.
Mười sáu tuổi ra chiến trường, mười tám tuổi được phong làm thiếu tướng, cho đến hai mươi tuổi, ba lần xuất chinh, lần nào cũng đại thắng.
Với tài năng và chiến công của hắn, nếu không có gì bất ngờ, tương lai nhất định sẽ được phong hầu bái tướng.
Năm đó mình cũng chính là nhìn trúng điểm này, cho nên khi Yến gia đến cầu hôn, nàng liền đồng ý, nghĩ rằng tương lai hắn phong hầu mình sẽ là hầu phu nhân, hắn bái tướng mình sẽ là tướng quân phu nhân.
Nhớ lại tâm tư lúc đó, Bạch Minh Tế cảm thấy xa vời như một giấc mộng đẹp.
Sau đó giấc mộng đẹp tan vỡ.
Năm Đại Phong thứ mười một, Yến Trường Lăng c.h.ế. t ở An Khánh.
Nguyên nhân cái chết, phản bội, bị loạn tiễn xuyên tim, b.ắ. n c.h.ế. t dưới cổng thành.
Người nhà họ Bạch, bao gồm cả cha nàng cũng từng đến hỏi nàng:
"Bỏ qua tiền đồ rộng mở, tại sao hắn lại hồ đồ như vậy, đi một con đường chết?"
Đều hỏi nàng, nàng lại hỏi ai?
Những gì nàng biết, cũng là nghe từ bên ngoài.
Thiên hạ hiện nay chia làm ba, lấy Trường Hà làm ranh giới, Đại Phong trấn thủ phương Nam, Đại Khải chiếm cứ phương Bắc, Đại Tuyên thì bám rễ ở Biên Sa sa mạc phía sau dãy núi hiểm trở phía Tây.
Ai cũng có dã tâm thống nhất thiên hạ, tranh chấp nhỏ nhặt tích tụ lâu ngày, cứ cách vài năm lại bùng nổ một trận đại chiến, nửa năm trước mâu thuẫn giữa Đại Phong và Đại Tuyên lên đến đỉnh điểm, Đại Phong phái mười vạn binh mã, chính thức khai chiến với Đại Tuyên.
Yến Trường Lăng xin ra trận.
Ngư ông đắc lợi, sợ Đại Khải nhân cơ hội lớn mạnh, càng sợ bị người khác đ.â. m sau lưng, hoàng đế Đại Phong đột nhiên hạ chỉ, muốn Yến Trường Lăng đang ở tiền tuyến trước tiên đi nghị hòa với Đại Khải, thương lượng việc cùng nhau thảo phạt Đại Tuyên.
Yến Trường Lăng phụng mệnh đến Đại Khải, nhưng không kết giao với Đại Khải, ngược lại g.i.ế. c c.h.ế. t thái tử Đại Khải.
Đại Khải nổi giận, xuất binh liên tiếp tàn sát ba thành của Đại Phong.
Tin tức truyền đến Đại Phong, văn võ bá quan đều kinh hãi, cũng không ai dám tin.
Yến Trường Lăng đâu phải kẻ ngốc.
Huống chi thái tử Đại Khải còn là anh rể của hắn.
Chỉ cần là người có đầu óc bình thường, dù là vì lý do gì, cũng sẽ không g.i.ế. c thái tử Đại Khải vào lúc này.
Hoàng đế cũng không tin, cho rằng là vu oan, mọi người đều chờ phò mã gia được triệu hồi trở về.
Rất nhanh phò mã Triệu Trẩn đã trở về.
Hắn quỳ gối trong đại điện, khóc lóc kể lại Yến Trường Lăng đã xảy ra xung đột với thái tử Đại Khải như thế nào, g.i.ế. c hắn như thế nào, lại bị quốc quân Đại Khải xử tử như thế nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!