An quốc công phủ cùng Vũ An hầu phủ kết thân, coi như là một đại hỷ sự, quan khách hai nhà hôm nay đều tập hợp ở An quốc công phủ, mới sáng sớm, đường đến An quốc đường đã sớm đông, ngựa xe chạy như nước. An quốc công phủ chào hỏi một số lão gia, công tử cùng môn khách thân hữu, còn lại để cho bọn tôi tớ bên ngoài đón vào.
Xe ngựa của Nhiếp chính vương phủ cùng xe ngựa Tề quốc công phủ như là đến cùng thời điểm, sau khi Tề Dư xuống xe ngựa, lập túc cúi người về phía Tề Chấn Nam, sau đó liền tự mình đợi tổ mẫu Tần thị xa xa đi đến, thay nha hoàn nâng đỡ tổ mẫu xuống xe.
Tần thị nhìn thấy trưởng tôn nữ cực kỳ cao hứng, Tề Tuyển cũng tươi cười rạng rỡ: "Trưởng tỷ an."
Tề Dư nhéo nhéo gò má Tề Tuyển, đỡ hắn nhảy xuống xe ngựa, Tề Ninh từ phía sau đi tới, nắm tay Tề Tuyển, miễn cho hài tử như hắn lại chạy lung tung. miễn cho người nhiều hắn một hài tử đi rời ra.
Ba mẫu tử An thị cùng nhau xuống xe, Tề Yên liền vẫy tay kêu Tề Tuyển đi tới cùng các nàng đi, Tề Dư đối với An thị cũng cúi đầu, xem như là hành lễ.
Tề Vận cùng Tề Yên cũng đến hãnh lễ với Tề Dư, sau khi hành lễ xong, Tề Vận kia theo bản tính châm chọc, cố ý hỏi Tề Dư:
"Trưởng tỷ sao đến một mình? Vương gia đâu? Vương gia sao lại không đi cùng người?"
Tề Dư nhìn nàng một cái, Minh Châu lập tức thay Tề Dư trả lời: "Tứ cô nương có không biết, vương gia sáng sớm đã đi ra ngoài, có lẽ là trong triều có việc, cho nên cũng nhờ ta cùng vương phi gửi lời hỏi thăm các nàng."
Minh Châu dứt lời, Tề Yên cùng Tề Vận hai người nhìn nhau, mím môi chịu đựng cười, ngứa ngáy nói một câu:
"Nga, thì ra là thế, ta còn tưởng vương gia là khinh thường, không muốn cùng trưởng tỷ đến đây a."
"Tề Vận, ngươi đừng nói quá đáng!" Tề Ninh giận mắng.
Tề Vận sợ tới mức lui xuống phía sau, trốn sau An thị, hướng Tề Ninh làm mặt quỷ chế giễu. Tề Chấn Nam đi lại nâng đỡ Tần thi, hai mắt vừa vặn đảo qua chỗ nữ nhi làm loạn, An thị thấy thế như tỉnh ngộ, vội vàng hoà giải:
"Thôi nào thôi nào, ngày đại hỷ, đừng ầm ĩ nữa, các con xem, ngoại tổ mẫu khẳng định là đang chờ chúng ta đến đó."
An thị nói xong, liền gọi hai gã sai vặt ở quốc công phủ đến chào hỏi, gã sai vặt rất nhiệt tình đáp, đối với An thi một tiếng cô cô, hai tiếng nãi nãi kêu, làm cho An thị ở Tề gia trước mặt mọi người cũng thập phần có kính nể.
Bên này khi đang chuẩn bị vào cửa, trên An quốc đường đột nhiên có chút náo động, theo cửa nội môn An quốc công phủ có mấy chục gia đinh, phân làm hai bên đường đi, quốc công phu nhân Lưu thị mang theo một ít dòng họ gia quyến trong nhà, tự mình ra cửa nghênh đón. An thị thấy thế, còn tưởng rằng Lưu thị là đi ra đón tiến nàng, liền tiến lên hành lễ:
"Mẫu thân, sao người lại làm thế..."
Còn chưa nói xong, đã bị Lưu thị đẩy sang một bên: "Mau mau mau, theo ta cùng đi nghênh đón thái hậu hồi phủ."
An thị sửng sốt: "Thái hậu?"
Đương kim thái hậu nương nương là chất nữ An thị, trưởng tôn nữ của An quốc công phủ, là một nữ nhân có mệnh tốt nhất, mười bốn tuổi đã được vào cung, thay tỷ tỷ vừa qua đời làm thái hậu, vừa vào cung không được bao lâu liền sinh ra Thái tử, khi tiên đế mất, Thái tử đăng cơ, nàng thuận buồm xuôi gió đăng cơ ngồi vững ngôi vị thái hậu, bây giờ bất quá mới hơn hai mươi tuổi, đã trở thành một nữ nhân cao quý nhất của Đại Sở quốc.
Dựa theo bổn phận, thái hậu còn phải kêu An thị một tiếng cô mẫu.
Thái hậu hồi phủ, đây không phải chuyện đại sự nhỏ, khó trách quốc công phu nhân cũng những gia quyến đức cao vọng trọng trong nhà đều tự mình ra cửa nghênh đón.
Bởi vì muốn cung nghênh thái hậu, cho nên từ phía trước cửa, các tân khách mới đến, đều phải đứng ngoài cửa chờ đợi.
Tề Yên cùng Tề Vận rất thích nổi bật, đâu có chịu bỏ qua cơ hội tốt hơn vậy, liền đi theo An thị phía sau Lưu thị, cùng đi tới nghênh đón trước giá lâm, kề bên An thị cũng có một nhóm nữ nhân gia quyến trong nhà.
"Thái hậu là sáng nay mới quyết định tham dự, cho người trong cung đến truyền tin, người trong phủ cũng đều phát hoảng."
Chờ khi, Lưu thị lặng lẽ cùng An thị nói, An thị nghi hoặc: "Chuyện lớn như vậy, vì sao buổi sáng mới quyết định?"
Lưu thị thở dài, hạ giọng nói: "Ai, nghe nói là Nhiếp chính vương vài ngày chưa tham dự triều chính, thượng thư bên kia cũng không dám cho thái hậu xuất cung, nói là muốn Nhiếp chính vương phê chuẩn mới được."
An thị như hiểu ra lý lẽ, trong lòng cũng âm thầm líu lưỡi, nàng vẫn luôn luôn biết Nhiếp chính vương Sở Mộ cầm giữ triều chính, nhưng lại không biết thế mà có thể cầm giữ đến tất cả mọi việc như vậy, ngay thái hậu xuất cung cũng phải được hắn phê chuẩn.
An thị nhịn không được hướng trong đám người nhìn lại Tề Dư một cái, nàng đến cùng có biết hay không chính mình gả cho một nam nhân lợi hại như thế, thế mà một điểm đều không biết nắm chắc, bất quá cũng tốt, nàng không nắm chắc, cũng đừng trách người khác khi dễ.
Quốc công An Khang Niên hôm nay ở trong phủ chào hỏi tử hạ thần đến đại thần cùng những người đồng chức, tuy rằng chuyện thái hậu giá lâm rất lớn, nhưng tiểu hoàng đế dù sao cũng chưa từng tự mình chấp chính, đối với quan viên trong triều không có trói buộc thực tế, hơn nữa nghênh đón thái hậu đều là chút nữ quyến, nam nhân sẽ có chút bất tiện. Cho nên, liền ủy quyền cho quốc công phu nhân Lưu thị toàn quyền xử lý sự tình nghênh đón thái hậu giá lâm.
Mọi người ở trong trông mòn con mắt chờ đợi thái hậu đến, có xe ngựa khắc rồng, nghi thức hoàng gia thật khác biệt, thái hậu một thân mặc phượng bào, đầu đội mũ phượng, đi ở hai bên cho bốn nữ tỳ xinh đẹp nâng tay đỡ váy, nhẹ nhàng đi xuống, một tiểu nô tài trong cung liền hô lớn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!