Thân là một con quỷ, Mi chưa bao giờ trải qua 24 giờ đau khổ đến vậy.
Đến tận bây giờ nó vẫn nhớ rất rõ, lần gần nhất tâm trạng Vương tồi tệ thế này, hắn gần như đã tàn sát triệt để lãnh thổ của một ác quỷ cấp S khác, còn chẳng buồn phân biệt địch hay ta, chiến hay hàng.
Ngay lúc nó đang run lẩy bẩy, cảm thấy cái mạng nhỏ của mình có khi sắp đứt thật rồi, Vương lại đột ngột bỏ đi.
Mi lo sợ chờ đợi, nó chưa từng thấy thời gian trôi qua chậm như vậy.
Nhưng ngoài dự kiến của nó, khi Vương trở lại không lâu sau đó, tâm trạng của hắn đã dễ chịu hơn nhiều.
???
Mi hoang mang ra mặt.
Nó lén lút liên lạc với mấy ác quỷ cao cấp dưới trướng Vương, sau đó được biết lãnh thổ của chúng vẫn rất yên ổn, không bị tắm máu như trong tưởng tượng của nó.
Đặt điện thoại xuống, Mi càng thêm mông lung.
Vậy thì…Cách khiến Vương trong trạng thái đáng sợ như thế trở lại bình thường là gì nhỉ?
Làm ơn đấy, cứu bé với.
Nó thực sự quan ngại một ngày nào đó mình sẽ bị xơi mất!!!
Trong lúc Mi thất thần, giọng nói hờ hững của Vương đột ngột vang lên trên đầu nó: Quỷ ảnh.
Mi giật mình: Vâng!
Kê Huyền cụp mắt, hỏi:
"Có tin tức gì từ anh ta không?"
Mi khóc không ra nước mắt: …Không có.
Mấy tiếng qua, nó đã dùng mọi biện pháp có thể để liên lạc với tên người mới nọ, nhưng phía bên kia cứ như đã bốc hơi vậy, hoàn toàn không có phản hồi gì.
Mi biết rõ nếu như nó không thể dùng cách bình thường để liên lạc với đối phương, mà vị Vương kia lại không vui thì rất có thể hắn sẽ dùng đến những thủ đoạn không bình thường.
Mà thủ đoạn không bình thường đồng nghĩa với tối hậu thư, thường sẽ kết thúc bằng một kết cục đáng sợ và thê thảm hơn rất nhiều.
Dù Mi không thân thiết với tên người mới này cho lắm, nhưng nó cũng không muốn thấy đối phương biến mất kiểu này.
Nhưng bất ngờ thay, Vương chỉ gật đầu, hời hợt ừm một tiếng.
Lúc này, đến lượt Mi chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì.
Nó ngờ vực trộm liếc về phía Kê Huyền, thầm lầm bẩm.
Sao Vương đi đâu về xong tự dưng dễ tính quá vậy?
Dễ đến mức Mi phải hoài nghi liệu có phải nó đang mơ không?
Đi đi. Kê Huyền mất hứng phất tay:
"Liên lạc được thì báo cáo cho ta."
Vâng. Mi run sợ cúi chào, sau đó xoay người lui ra ngoài.
Nhưng còn chưa đi được hai bước, nó đã bị gọi lại: Chờ đã.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!