Chương 11: Quà Tặng

Sau sự kiện kinh hoàng ở trường học, cuối cùng Lưu Triệu Thừa cũng rủ lòng từ bi thỏa mãn mơ ước được nghỉ có lương của Diệp Ca.

Đã vậy còn là một tuần tròn!

Diệp Ca nhìn Lưu Triệu Thừa đứng cạnh giường mình, cảm động nói:

"Cảm ơn trưởng phòng! Anh đúng là Quân Âm Bồ Tát sống cứu khổ cứu nạn…"

Lưu Triệu Thừa:

"…Nói thêm một chữ nữa thì bớt một ngày nghỉ!"

Diệp Ca:!

Anh lập tức im bặt, tay làm động tác kéo khóa miệng.

Lưu Triệu Thừa hừ một tiếng, ném một chiếc hộp lên giường bệnh.

Diệp Ca cầm lên, ước lượng thử một lúc rồi hỏi: Đây là gì thế?

Điện thoại di động. Lưu Triệu Thừa vô cảm đáp.

Diệp Ca:

"Trưởng phòng à, sếp cũng biết tôi không quen dùng mấy thứ đồ điện tử này mà…"

"Không có điện thoại bên phòng không liên lạc được với cậu, dạo này lại khan hiếm nhân lực, cậu đừng tưởng không có điện thoại thì không phải làm thêm giờ."

Lưu Triệu Thừa cười khẩy:

"Cho cậu bảy ngày học cách sử dụng, nếu không khi nào đi làm lại lượng công việc của cậu sẽ tăng gấp đôi."

Diệp Ca: …

Lưu Triệu Thừa không đợi Diệp Ca trả lời đã vội lướt ra ngoài như một cơn gió, lúc ra ngoài còn đóng cạch cửa lại.

Căn phòng yên tĩnh trở lại.

Diệp Ca thở dài, rầu rĩ nhìn chiếc điện thoại trên tay.

Tính ra thì anh đã ở trong trò chơi suốt mười hai năm.

Ở đó, độ tuổi của toàn bộ người chơi đều ngưng lại ở giây phút họ bước vào trò chơi.

Chẳng qua gần như chẳng có ai có thể sống mà lấy được mười triệu điểm tích lũy, có tư cách rời khỏi trò chơi.

Trước khi Diệp Ca vào trong trò chơi mọi người vẫn đang dùng loại điện thoại nắp gập cồng kềnh, nhưng sau khi anh trở lại, thứ người người cầm trên tay đã biến thành điện thoại thông minh mỏng nhẹ.

Dù trông Diệp Ca vẫn là một chàng trai trẻ ngoài hai mươi, nhưng tâm hồn anh đã khác lâu rồi.

Phải mất một khoảng thời gian rất dài Diệp Ca mới có thể làm quen với thành phố đã thay hình đổi dạng nhờ khoa học kỹ thuật này, chỉ có điện thoại di động vẫn là rào cản anh không thể vượt qua.

Trong trò chơi cũng có máy truyền tin, nhưng sử dụng nó cũng đồng nghĩa với nguy cơ anh bị lộ.

Là người đứng đầu bảng xếp hạng, cũng là người duy nhất có vũ khí đặc biệt, Diệp Ca luôn đứng trên đầu sóng ngọn gió.

Đối với anh mà nói con người còn nguy hiểm hơn ác quỷ nhiều, cũng vì vậy mà dù đã quay lại thế giới thực, vẫn rất khó để anh hoàn toàn vượt qua bản năng kháng cự với những thiết bị truyền tin kiểu này.

Cảm giác người khác có thể tìm thấy mình bất cứ lúc nào này thật sự rất thiếu an toàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!