Chương 46: (Vô Đề)

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Hạ Trăn tới nơi này, cũng không phải là lần đầu tiên lái loại robot có tính chất trò chơi này.

Tạ Nhạc Phong từ trước đến nay nhiệt tình những điều mới mẻ, từng có một khoảng thời gian nhiệt tình thi đấu ngoài trời robot, còn cố ý hợp tác với câu lạc bộ, ở nhà làm mấy hoạt động.

Hạ Trăn lúc ấy đã bị lôi kéo chơi một thời gian.

Đối với loại robot này, hắn hiện tại thao tác coi như thuần thục.

Xuất phát từ điểm khởi đầu, Hạ Trăn dọc theo đường đi cũng không đụng phải người khác, cho đến khi đi tới một bãi đất trống, phía trước đứng một chiếc robot.

Chiếc robot kia sau khi nhìn thấy robot do Hạ Trăn điều khiển, lập tức bày ra tư thế công kích:

"Hạ Trăn, chúng ta đến một trận."

Nghe được thanh âm của Mạc Thời Vũ, Hạ Trăn dừng động tác, đối mặt với robot phía trước, sau đó điều khiển robot làm ra động tác ứng chiến: Nào.

Mạc Thời Vũ nhớ tới trước kia, Hạ Trăn luôn như thế này, năm nào cũng chiếm vị trí số một, cũng không coi những người khác là đối thủ, cho dù bên cạnh đi theo một đám người đi theo phía sau anh, cũng không bao giờ để bất luận kẻ nào ở trong lòng.

Ngoại trừ Tạ Nhạc Phong và Lục Khởi, nhưng cho dù là Tạ Nhạc Phong, cũng không thể mang Hạ Trăn tới nơi này.

Nghĩ tới đây, Mạc Thời Vũ sắc mặt có chút âm trầm:

"Tạ Nhạc Phong và Lục Khởi đâu? Sao hôm nay họ không theo sau anh?"

Hắn dừng lại một chút, tiếp theo ngữ khí có chút âm dương quái khí:

"Ngược lại hôm nay anh thế nhưng lại mang theo một alpha tới nơi này."

"Hạ Trăn, trước kia anh sẽ không chủ động xuất hiện ở bất cứ nơi nào để giải trí."

Hắn là ai?

Câu hỏi liên tiếp này, Hạ Trăn đều không có bất kỳ phản ứng gì, cho đến câu hỏi cuối cùng, anh trả lời:

"Cậu có thể tự mình hỏi cậu ta."

Mạc Thời Vũ nhịn xuống cảm xúc:

"Lát nữa tôi sẽ hỏi anh ta."

Sau khi nói xong, hắn lập tức thao tác robot xông về phía Hạ Trăn, từ sau khi Hạ Trăn đi học viện quân sự số 1 đế quốc, hắn sẽ không có cơ hội lấy danh nghĩa tỷ thí mời Hạ Trăn ra.

Nhưng hơn một năm qua hắn vẫn chưa từng buông lỏng huấn luyện, còn một mực nghiên cứu kỹ thuật của Hạ Trăn, cố ý tìm ra phương pháp đối phó Hạ Trăn.

Bây giờ hắn đã sớm không giống trước kia.

Lúc này đây hắn tất nhiên có thể khiến Hạ Trăn chịu thua!

Nhưng Hạ Trăn làm sao có thể dừng lại ở trước kia, sau khi giao thủ một lát, rất nhanh ý thức được Mạc Thời Vũ đã cố ý nghiên cứu đường đi nước bước trước kia của anh.

Anh không khỏi có chút sửng sốt, không vì cái khác, chỉ bởi vì anh ngược lại nhìn ra con đường trước kia của mình non nớt đến bao nhiêu.

Anh nhớ lại những ngày cuối cùng ở nhà, khi anh trai của anh đánh giá anh đã nói:

"Em đã tiến bộ đặc biệt nhiều, có lẽ do em đã đột nhiên nhận ra những yếu điểm của mình, cũng có thể trong lúc vô tình em đã tự vượt qua được yếu điểm và hạn chế của riêng của em."

Khi đó anh không có hoàn toàn hiểu được, nhìn không ra đại ca cái gọi là tiến bộ rất lớn rốt cuộc thể hiện ở nơi nào.

Bây giờ anh đãhiểu rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!