Hứa Lãnh nhìn máy bay dần dần đi xa, chậm chạp không thu hồi tầm mắt của mình.
Hắn từ trước cho tới bây giờ cũng sẽ không ngăn cản lựa chọn của Hạ Trăn.
Cho dù là hiện tại, hắn không biết tiếp tục mặc kệ hai đứa trẻ Hạ Trăn và Cố Tử Chương ở chung với nhau thì sau này sẽ phát sinh chuyện gì, cũng không biết đối với Hạ Trăn mà nói, đây rốt cuộc có phải là chuyện tốt hay không.
Mạc Thiến quay đầu lại liền nhìn thấy Hứa Lãnh trầm mặc không nói, Hứa Lãnh bình thường ngoại trừ đề tài liên quan đến nghiên cứu, thời gian còn lại từ trước đến nay đều rất ít nói, đột nhiên nhìn qua cũng giống như bình thường.
Nhưng Mạc Thiến quen biết Hứa Lãnh nhiều năm, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, lại cùng nhau lựa chọn cùng một trường học, tiến vào cùng một đơn vị, cùng nhau phấn đấu đến bây giờ, đối với tính tình đối phương đã sớm vô cùng quen thuộc.
Cô đương nhiên nhìn ra sự lo lắng của Hứa Lãnh, bề ngoài trầm mặc bình tĩnh, cũng biết rõ Hứa Lãnh cũng không cần cô an ủi khuyên bảo.
Mạc Thiến duỗi thắt lưng: Trở về đi.
Hứa Lãnh: Ừm.
Một lát sau, Hứa Lãnh hỏi:
"A Thiến, cô nghĩ sao về thằng nhóc đó?"
Thằng nhóc kia à? Mạc Thiến nhớ lại một chút về khoảng thời gian khi tiếp xúc với Cố Tử Chương, nói:
"Đó là một đứa trẻ ngoan."
Thấy Hứa Lãnh vẫn không có phản ứng, Mạc Thiến nhịn không được nói thêm một câu:
"Không có việc gì đâu, A Lãnh."
Trên đường trở về.
Trong đầu Hạ Trăn có chút lộn xộn, lặp đi lặp lại chuyện vừa rồi.
Khi đối mặt với tất cả mọi người, anh đã có một số khó khăn.
So với việc dẫn Cố Tử Chương về nhà ở, anh càng có khuynh hướng để Cố Tử Chương tiếp tục ở lại viện khoa học, nếu như phòng viện khoa học có chút không tiện, anh có thể nhường phòng cho Cố Tử Chương ở cũng không phải là không được.
Mạc Thiến tựa như không thấy sự Hạ Trăn do dự, lúc mọi người đều không nói lời nào, đột nhiên hỏi:
"Tiểu Trăn và Tiểu Cố Tử Chương là bạn học đúng không?"
Hạ Trăn: Vâng.
Sau khi được xác định điều này, Mạc Thiến cười cười nhìn về phía Hứa Lãnh, nói:
"Tôi nhớ Tiểu Trăn từ nhỏ đã không dẫn bạn học về nhà, không giống như omega nhỏ nhà tôi kia, mỗi ngày đều dẫn bạn học về nhà chơi, có khi còn làm tiệc bạn thân gì đó, vừa làm liền liên tục mấy ngày."
Thấy Hứa Lãnh có chút xúc động, cô lại nói tiếp:
"Đây là lần đầu tiên Tiểu Trăn đưa bạn học về nhà đi, là một chuyện đáng để kỷ niệm."
Hạ Trăn:
"Cháu không phải là chưa từng dẫn bạn đến nhà."
Mạc Thiến đang nói đến hứng thú, không chú ý tới lời của Hạ Trăn, nói tiếp:
"Tiểu Trăn phải chiêu đãi bạn học của mình cho thất tốt đấy nhé, đây chính là một bộ phận không thể thiếu trong thời kỳ sinh viên, qua không lâu nữa tốt nghiệp sẽ rất khó có cơ hội như vậy."
Sau đó cô ý thức được Hạ Trăn nói chuyện, nhìn về phía Hạ Trăn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!