"Hơn nữa thằng nhóc Ngọc nhi kia rất dễ dỗ, chỉ cần kể khổ với nó một chút, than thở một chút rằng phụ thân cũng không dễ dàng gì, làm phò mã ấm ức thế nào, nó đã tin sái cổ rồi."
"Thằng ngốc đó vẫn luôn sùng bái ta, đứng về phía ta."
"Trưởng công chúa lại cưng chiều nó lên trời, nàng ta sợ nhi tử trở mặt với mình. Nể mặt Ngọc nhi, nàng ta cũng không thể làm gì ta."
Ầm một tiếng, cửa bị mở ra.
Bộ dạng quần áo không chỉnh tề của hai người trực tiếp bại lộ dưới ánh mặt trời.
Phản ứng đầu tiên của Triệu phò mã là kéo chăn che kín chính mình, không thèm để ý ngoại thất vừa rồi còn được mình gọi là bảo bối kia chút nào.
Hòe Nương chỉ có thể kéo ra một cái chăn khác, lùi vào bên trong giường.
"To gan! Tên điêu nô nào không muốn sống, dám quấy rầy ta!"
Thái giám mặc chế phục* của hoạn quan, đi vào nói: "Xin lỗi phò mã gia, là tạp gia."
*Đồng phục
Giọng nói lanh lảnh kia vừa nghe liền biết là thái giám.
Phò mã sửng sốt, không biết người trong cung tại sao lại xông vào Mộng Viên.
"Công công, ngài đây là?"
"Bệ hạ có chỉ, mời phò mã đi theo tạp gia hồi phủ công chúa để tiếp chỉ."
Nghênh tiếp thánh chỉ là chuyện rất trang trọng, đương nhiên không thể tiếp chỉ ở trong biệt viện hắn mua để nuôi ngoại thất.
Thái giám nói một tiếng: "Đưa đi."
Mấy tên thị vệ tiến lên, lôi Triệu phò mã ra ngoài.
Thậm chí không cho hắn cơ hội mặc quần áo vào.
"Không phải, từ từ, các ngươi để ta sửa sang lại quần áo cái đã!"
"Công công! Các ngươi có ý gì!"
"Ta chính là phò mã của Quảng Đức trưởng công chúa! Hoạn quan kia, cẩu nô tài kia! Các ngươi dám đối xử với ta như vậy! Chờ ta nói với trưởng công chúa, các ngươi cứ chờ lãnh hậu quả đi!"
Hắn không ngừng giãy giụa gào thét, nhưng bọn thị vệ lôi hắn rất vững vàng, căn bản không thể trốn được.
Mắt thấy sắp đến cửa biệt viện, hắn sẽ phải cởi trần đi trên phố.
"Công công, công công, cầu xin ngài, ta tốt xấu gì cũng là phò mã hoàng gia, chỉ mặc một cái quần lên phố sẽ tổn hại mặt mũi của hoàng gia!"
Công công vẫn luôn mỉm cười không nói lúc này mới quay đầu lại trấn an hắn: "Ngài đừng lo lắng."
Triệu phò mã thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn đã nói mà, hắn tốt xấu gì cũng là phò mã.
Tên hoạn quan này chắc chắn không dám ngay cả quần áo cũng không cho hắn mang vào, cứ trần như nhộng mà lên phố.
Kết quả thái giám còn chưa nói hết câu, nửa câu sau là: "Rất nhanh sẽ không phải nữa rồi!"
Triệu phò mã: ?
!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!