"Phò mã nuôi ngoại thất, chuyện lớn như vậy tại sao ngươi không nói?"
"Chính ngươi đã xử lý không được, còn giấu giếm ai gia, giấu giếm hoàng đế, tính cách nhút nhát cũng thôi đi, còn tự cho là thông minh!"
Trưởng công chúa ngây người, không phải nên khen nàng ta hiểu chuyện sao?
Làm sao lại bắt đầu răn dạy nàng ta rồi?
Bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân, hoa văn hình rồng thêu bằng chỉ vàng trên vải lụa đen đập vào mắt.
"Thật là chuyện lạ, Quảng Đức luôn luôn ngoan ngoãn, lại có một ngày chọc cho mẫu hậu tức giận, chẳng lẽ là học theo trẫm?"
Thái Hậu, Bối Tịnh Sơ:… Ngài đúng là rất biết tự biết lấy mình ha.
Thái Hậu không muốn tiếp tục nói chuyện với hai đứa nghịch tử này nữa, bà hất cằm về phía trưởng công chúa rồi nói: "Hoàng thượng bảo nó nói cho mà nghe đi."
"Nghe xem nó đã giấu diếm chúng ta cái gì."
Trưởng công chúa nói ra việc phò mã nuôi ngoại thất, chính mình ẩn nhẫn và uất ức thế nào.
Sắc mặt Hoàng đế dần dần nghiêm túc.
"Loại chuyện này tại sao không sớm nói với trẫm?"
Giọng Trưởng công chúa nhỏ dần, không còn tự tin: "Đây không phải đều là việc lông gà vỏ tỏi trong nhà sao? Hoàng huynh trăm công ngàn việc, làm sao có thời gian rảnh để ý chút việc nhỏ này của ta."
"Ha!" Hoàng đế cười lạnh một tiếng.
"Ngươi có thể không có lòng tự trọng, nhưng ngươi lại sinh ra ở hoàng thất, ngươi là trưởng công chúa của Bối gia!"
"Ngươi dung túng như vậy sẽ để những phò mã khác cho rằng, công chúa có thể tùy ý bị giẫm đạp!"
Quảng Đức trưởng công chúa không biết làm sao nhìn Thái Hậu cầu cứu, nàng ta không nghĩ tới sẽ có kết quả như thế này.
Nhưng là…
"Hoàng huynh, ngài là muốn trừng trị phò mã sao?"
"Không được, hắn là phụ thân của Ngọc nhi!"
"Nếu Ngọc nhi biết hắn bởi vì ta tố cáo mà bị trừng phạt, Ngọc nhi sẽ oán trách ta."
Hoàng đế không hiểu, một người con lại bởi vì phụ thân làm tổn thương mẫu thân mà bị cữu cữu trừng phạt mà trách cứ mẫu thân của mình sao?
Loại con cái như vậy còn cần làm gì?
Trực tiếp đánh một trận không phải tốt hơn sao.
Đánh một trận còn không chịu thanh tỉnh vậy đánh hai trận.
Cho nên hắn không quan tâm Quảng Đức trưởng công chúa có đồng ý hay không.
Hắn lại không phải chỉ vì nàng ta, mà là vì toàn bộ các công chúa trong triều.
Trước kia nhiều đời hoàng đế đều không đặt nặng vấn đề tập trung quyền lực, dẫn đến rất nhiều quyền lực rơi vào trong tay người ngoài.
Thậm chí lúc khai quốc, uy vọng của thế gia đại tộc còn cao hơn so với hoàng tộc.
Ngay cả thiên tử cũng phải nhìn sắc mặt của các thế gia đại tộc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!