Thế nhưng kết quả lại hoàn toàn trái ngược với dự đoán. Lần đầu tiên trong đời, nàng thấy phụ thân khiển trách đích muội.
"Con còn thiếu trang sức hay gì? Tại sao lại cướp của tỷ tỷ, lễ nghĩa tôn kính trưởng tỷ con học xong vứt đi đâu hết rồi?"
Lôi Ninh là kiểu võ tướng to lớn thô kệch điển hình, lúc nghiêm mặt trông cực kỳ dọa người.
Lôi Nam Nhi kinh ngạc nhiều hơn sợ hãi.
Trước kia cho dù nàng ta có làm chuyện quá đáng hơn với tỷ tỷ thì phụ thân mẫu thân đều sẽ dung túng cho nàng ta.
Ngẫu nhiên có ngày nàng ta không quậy phá, thậm chí còn được khen là trưởng thành, ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Hôm nay chỉ cướp cây trâm thôi cũng bị mắng một trận.
Lôi Nam Nhi ném trâm ngọc xuống đất, khiến nó vỡ tan tành.
"Con sẽ mách mẫu thân!"
Dứt lời, nàng ta tủi thân khóc lóc chạy đi.
Lôi Niệm Nhi nhìn chiếc trâm ngọc vỡ nát, cẩn thận nhặt lên.
"Không phải chỉ là một cây trâm thôi sao, ngày mai phụ thân mua cho con cái khác tốt hơn!" Hắn là nam nhân thô lỗ không hiểu mấy thứ này, nhưng vẫn biết lựa mấy thứ đồ đắt tiền mà mua chắc chắn không sai.
Hắn cũng thường hay mang mấy món đồ chơi nho nhỏ về cho phu nhân và đích nữ.
Lôi Niệm Nhi lắc đầu: "Cái này không giống, đây là quà phụ thân tặng cho con trong ngày sinh nhật, con chỉ nhận được mỗi món quà này từ người mà thôi."
Lúc này Lôi Ninh mới nhớ ra, có lần mình tiện tay mang đồ trở về đến chỗ tiểu thiếp.
Được nhắc nhở sắp tới sinh nhật của Lôi Niệm Nhi thì tiện tay tặng cho con bé.
Hiện tại hắn mới ý thức được, có phải mình đã bất công quá rồi không.
Tới chính viện, phu nhân vừa vào bàn cơm đã trách cứ hắn, sao lại vì một thứ nữ mà quở trách Nam Nhi.
Lôi tướng quân không vui: "Niệm Nhi cũng là nữ nhi của ta, là Nam Nhi làm chuyện quá đáng ta mới nói nó mấy câu, còn chưa động tay động chân gì, nàng đừng quá nuông chiều nó."
Lôi phu nhân ném đũa: "Chàng giỏi rồi Lôi Ninh, chàng còn muốn đánh con sao?"
Lôi tướng quân nhíu mày: "Ta không định…"
Lôi phu nhân che mặt khóc nức nở: "Trước kia chàng từng nói tuyệt đối sẽ không cho người khác sinh con trước thiếp, kết quả lại để một thiếp thất mang thai trước, còn không nỡ phá đi, khiến Nam Nhi đường đường là đích trưởng nữ lại biến thành đích thứ nữ, ấm ức nó phải chịu tính thế nào đây?"
Lôi tướng quân mềm lòng, chuyện vẫn chưa điều tra ra, hắn không muốn tin phu nhân nhà mình là mật thám.
Lời tiểu công chúa nói cũng chưa chắc đã đúng.
…
Tiểu công chúa nói không đúng trong miệng hắn lúc này đang ở nội điện Ngự Thư Phòng uống sữa.
[Phì phì, vị sữa hôm nay lạ quá, hình như là bị hỏng rồi!]
Nội điện và án thư trong Ngự Thư Phòng chỉ cách nhau một cánh cửa gỗ, hoàng đế có thể nghe thấy tiếng lòng của nhóc con.
Hắn lấy làm lạ.
Hỏng rồi? Sữa cho hoàng tử công chúa uống đều là sữa mới nhất, còn là sữa vắt trực tiếp từ nhũ mẫu, sao có thể hỏng được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!