Chương 5: CHẲNG TRÁCH BẠO QUÂN CHẾT SỚM NHƯ VẬY

Hoàng đế đi đến hậu điện ôm con về, ai ngờ vừa tới gần đã nghe được một câu như thế.

Hắn dừng bước, lại xảy ra chuyện gì nữa rồi?

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, hai ma ma kia không ngờ sẽ có người tới nhanh như vậy.

Hai người vội vội vàng vàng bế Bối Tịnh Sơ lên, làm bộ như đang nghiêm túc chơi với tiểu công chúa.

Hành động của bọn họ không có lỗ hổng nào, ngoại trừ tiếng lòng của Bối Tịnh Sơ: [Vừa rồi còn mắng ta là nhãi ranh rất ghê gớm mà, sao vừa có người tới thì không dám nữa rồi? Có giỏi thì tiếp tục mắng ta đi, đừng có rụt đầu rụt cổ ta xem nào!]

Hai ma ma thấy người tới là hoàng đế bệ hạ, nửa ngồi xổm hành lễ.

Hoàng đế đón lấy Bối Tịnh Sơ, hai ma ma do dự không biết có nên đứng dậy hay không.

Bởi vì Hoàng Thượng không đi, cũng không nói bình thân.

Vị này cũng không phải tiểu công chúa nằm trong tã lót không có sức phản kháng, một câu là có thể lấy mạng bọn họ.

Vậy nên hai ma ma vẫn duy trì tư thế nửa ngồi xổm, mãi cho đến khi chân tê rần, run rẩy.

"Ngự tiền thất nghi, kéo ra ngoài vả miệng."

Tưởng công công bên cạnh không dám thở mạnh, ông cũng không biết hai ma ma kia làm sao lại chọc giận bệ hạ, chỉ cho rằng  tâm trạng bệ hạ không tốt.

Bởi vì quá căng thẳng, Tưởng công công bất cẩn va vào bàn trà, phát ra một tiếng vang lớn.

Ông lập tức quỳ xuống thỉnh tội, hoàng đế cạn lời: "Không sao, đứng lên đi."

Tưởng công công đứng dậy, thì ra không phải bệ hạ tâm trạng không tốt.

Hoàng đế căn dặn: "Tìm cho tiểu công chúa hai ma ma khác, tìm người tính tình hiền hậu chút."

Có nghĩa là hai ma ma này có vấn đề, cũng không biết làm sao bệ hạ nhìn ra được, tóm lại là ông nhìn không ra.

Không hổ là bệ hạ.

[Woa, không hổ là bạo quân, chỉ cần không vừa ý là đánh người!]

Hoàng đế có chút đau đầu, nhóc con vô lương tâm này.

Tiếng lòng của nàng vẫn còn tiếp tục tuôn trào: [Xong rồi xong rồi, tương lai mình phải kiếm ăn dưới mí mắt của hắn, sẽ không đến nỗi động một cái cũng ăn gậy chứ?]

Hoàng đế không hiểu nàng đang lo lắng cái gì, chuyện này có thể xảy ra hay sao?

Thân là công chúa, tại sao phải so sánh mình với người khác?

Hoàng đế tức giận nhéo cái m.ô.n. g nhỏ của Bối Tịnh Sơ.

"Oa a a a a a a a a ——"

Ngày thứ ba chào đời, Bối Tịnh Sơ tắm ba ngày*.

Tắm rửa cho trẻ sơ sinh, chỉ dính chút nước tượng trưng cho có, cầu bình an thuận lợi trưởng thành là được.

Điều quan trọng là, phụ thân bạo quân của nàng tặng không ít thứ tốt cho nàng.

Còn có các cung phi và trưởng bối đưa lễ, đủ loại phỉ thúy, mã não, vàng bạc, khóa trường mệnh… Đủ loại đồ vật ngụ ý cát tường ùn ùn kéo đến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!