Chương 44: CHỜ SƠ SƠ THÀNH NIÊN SẼ TẶNG NAM SỦNG CHO CON BÉ

Quan sai đã đi tới: "Hai vị quý nhân, đã đến giờ rồi, chúng ta phải lên đường thôi."

Hứa Hân Xu ném trả roi lại cho hắn, liếc mắt nhìn cái người toàn thân đều là vết thương đang nằm trên mặt đất kia.

Nàng sai hạ nhân lấy ra một túi bạc đầy đưa qua, quan sai cười đến mặt mày nhăn nhúm lại.

"Đường lưu đày nguy hiểm gian nan, phạm nhân không thể sống quá tốt được đúng không."

Quan sai ước lượng một chút, số bạc trong túi còn nhiều hơn tiền lương cả đời của hắn, dứt khoát nói: "Tiểu nhân hiểu rồi. Ngài cứ yên tâm."

[Trâu bò, đoán chừng hai người này sẽ không thể sống đến nơi lưu đày rồi]

Tay Hứa Hân Xu đang ôm nàng hơi run run. Làm đại tiểu thư ngây thơ hồn nhiên, đoán chừng đây là lần đầu tiên trong đời nàng làm loại chuyện này.

Bối Tịnh Sơ rất thích Hứa Hân Xu, bởi vì nàng ấy hiểu được lúc nào cần phải đứng lên phản kháng.

Trước kia, Bối Tịnh Sơ từng gặp những cô gái cho dù bị ngược đãi như thế nào cũng không biết phản kháng, thậm chí yêu còn yêu đồ cặn bã kia sâu đậm.

Nàng thấy mà tức đến mức sinh bệnh luôn.

Đối với tiểu tỷ tỷ lý trí như này, Bối Tịnh Sơ rất muốn dính lên.

Nhưng trong xe ngựa trên đường trở về, Hứa Hân Xu cũng không có hào hứng lắm.

"Huynh trưởng, ngươi nói tại sao nữ nhân sau khi thành thân thì sẽ phải thấp hơn trượng phu một bậc vậy?"

"Bởi vì từ xưa đã như thế."

[Nói bậy! Bởi vì sau khi kết hôn ngươi phải ở nhà hắn, xung quanh đều là người nhà của hắn, tôi tớ của hắn.]

[Nếu đổi lại là hắn ở nhà ngươi thử xem, còn không phải mặc cho ngươi nắn bóp!]

Hứa Hân Xu cảm thấy công chúa nói rất có lý, nhưng mà Hứa gia sẽ không cho nàng kén rể.

Cũng may là sau này nàng chính là nữ quan cung đình, có thể cả đời không cần phải gả đi.

Bối Tịnh Sơ ngoan ngoãn nằm ở trong lòng n.g.ự. c của Hứa Hân Xu, bộ dạng hết sức đáng yêu, đặc biệt là khuôn mặt nhỏ vừa trắng lại vừa mềm .

Bé con thơm mùi sữa làm Hứa Lan Kỳ hận chính mình tại sao không thể sinh một nữ nhi.

"Cũng không biết tương lai tên tiểu tử thúi nào sẽ có phúc cưới được công chúa của chúng ta đây."

Đột nhiên, hắn như chợt nghĩ đến điều gì đó: "Xu Xu, muội xem tên nhóc nhà ta thế nào?"

Bối Tịnh Sơ: [Không phải đâu đại ca à, ta vẫn còn là đứa trẻ chưa cai sữa mà ngươi đã nghĩ đi xa vậy sao?]

Hứa Hân Xu yên lặng ôm tiểu công chúa lui vào trong góc.

Nàng cảm thấy chất tử của mình rất đáng yêu, nhưng mà thằng bé không xứng.

Sau khi về đến Ngự Thư Phòng, Nhan Trọng báo cáo toàn bộ mọi việc hôm nay cho hoàng đế biết.

Hoàng đế nghe ám vệ báo cáo, cũng không bởi vì Trung Thư Lệnh nói xấu sau lưng mình mà tức giận.

Hứa Lan Kỳ là thư đồng của hắn từ khi còn là hoàng tử, đều là huynh đệ cùng nhau lớn lên, ai không biết ai cơ chứ.

Chính là sau khi hắn đăng cơ phải giữ lễ quân thần không dám mạo phạm trước mặt mà thôi.

Sau lưng thầm nói xấu mấy câu, hắn cũng không có hẹp hòi như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!