Chương 42: BÀ VẬY MÀ LẠI CÓ THỂ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA ĐẠI TÔN NỮ

Thục phi như thấy được cứu tinh, nhân lúc các cung nhân nghe lệnh Thái Hậu mà dừng tay lại, lập tức vùng thoát ra rồi nhào về phía Thái Hậu.

Thái Hậu giật mình, ma ma bên người bà xông lên đi đỡ lấy Thục phi.

Sau khi đỡ được người thì lập tức trách móc: "Thục phi chủ tử à, ngài còn đang mang long thai đấy! Không thể làm động tác nguy hiểm như vậy!"

Thục phi kéo lấy ống tay áo Thái Hậu: "Thái Hậu, người nhất định phải giúp thần thiếp!"

"Chúng ta đã biết sai rồi, không dám mưu sát đại công chúa nữa!"

"Cầu xin  người hãy nói với Hoàng Thượng tha cho mẫu thân của thiếp một lần đi!"

Thái Hậu nâng nàng ta dậy, hỏi hoàng đế: "Không phải nói là Phương phi làm hại công chúa sao?"

Hoàng đế giải thích: "Tin tức của ngài bị trì trệ rồi, là do Thục phi làm."

Thái Hậu nhìn thoáng qua bụng của Thục phi: "Cho dù là như thế, cũng chờ đến khi đứa nhỏ ra đời lại xử lý cũng chưa muộn."

"Nếu không sẽ ảnh hưởng đến hoàng tự…"

Hoàng đế phản đối: "Đại tôn nữ của ngài bị đầu độc, cũng ảnh hưởng đến thân thể."

"Thục phi hoài thai còn chưa tới hai tháng đã có thể gây ra chuyện lớn như vậy, mà còn những bảy tháng nữa."

"Nếu không xử lý khiến dã tâm của nàng ta ngày một lớn, trẫm thật sự không dám nghĩ, về sau sẽ còn gây ra sóng gió gì."

Hoàng đế khẽ nâng mắt, trong giọng nói nghe không ra vui giận: "Nếu không đặt ra giới hạn, dục vọng sẽ càng lúc càng lớn, cuối cùng sẽ trở thành lòng tham không đáy."

"Những lời này đều là chính ngài đã dạy ta, mẫu hậu, ngài đã quên rồi sao?"

Thái Hậu sửng sốt, dường như là rơi vào hồi ức nào đó.

Thục phi cuống quít lắc đầu: "Sẽ không đâu, bệ hạ, thần thiếp không dám nữa."

Hoàng đế lạnh lùng liếc mắt: "Trẫm chỉ tin chính mình, giam ngươi lại, không còn khả năng gây ra sóng gió nữa thì trẫm mới yên tâm."

"Công chúa tuổi còn nhỏ, thân thể rất yếu ớt, trẫm không muốn tiếp tục trải qua nỗi đau mất con."

Thái Hậu bị tiếng van xin của Thục phi kéo về hiện thực, thở dài một hơi.

Mặc kệ như thế nào, hiện tại giữ được hoàng tự mới là điều quan trọng nhất.

Thấy hoàng đế vẫn muốn xử lý cứng rắn, Thái Hậu trực tiếp bảo vệ Thục phi ở phía sau lưng.

"Nếu đứa nhỏ trong bụng Thục Phi xảy ra bất trắc gì, bệ hạ sẽ không đau lòng khi mất con sao?"

Hoàng đế rất muốn nói, không đến nỗi như vậy, một phôi thai chưa từng gặp mặt so với khuê nữ đã tỉ mỉ chăm sóc suốt hai tháng không thể nào giống nhau được.

Nhưng Thái Hậu không cho hắn cơ hội nói.

"Hôm nay có ai gia ở chỗ này, xem ai dám động Thục phi."

Thái Hậu lập tức tỏ thái độ kiên quyết, nhưng hoàng đế cũng không sợ.

Hắn và Thái Hậu cũng không có bao nhiêu tình cảm, ngày thường làm ra bộ dáng mẫu từ tử hiếu là hắn muốn thể hiện chữ hiếu với bên ngoài mà thôi.

Khi hai người cùng nhất trí thì sẽ nghe theo Thái Hậu, lúc không cùng ý kiến thì phải nghe theo hắn.

Hắn đang chuẩn bị sai người "mời" Thái Hậu tránh sang một bên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!