Chương 25: THỤC PHI MANG THAI, SƠ SƠ KHÔNG PHẢI NHÓC CON DUY NHẤT

"Tướng quân!" Lúc này, bóng dáng Quế di nương xuất hiện ở cửa, bên cạnh còn dắt theo Lôi Niệm Nhi.

Lôi Ninh  vừa mừng vừa sợ. Hắn biết Niệm Nhi sẽ không bỏ lại phụ thân mà chạy trốn một mình, nhưng không ngờ Quế di nương cũng ở lại.

"Sao hai người lại tới đây?"

Lôi Niệm Nhi đi vào nói: "Di nương nói đã xảy ra chuyện, còn nói chúng ta là người một nhà, cho dù c.h.ế. t cũng phải c.h.ế. t cùng nhau!"

Phụ thân ngay lập tức bị những lời này của bé làm cho cảm động đến rơi nước mắt, lần đầu tiên thân thiết ôm lấy Quế di nương.

Lôi Ninh bắt đầu nói năng lộn xộn: "Tốt… tốt tốt tốt. Có thê như vậy, phu còn mong gì."

Thê?

Lôi Niệm Nhi nở một nụ cười ngọt ngào.

Mỗi lần Lôi Nam Nhi sai hạ nhân đè bé xuống, không cho bé giãy giụa rồi bắt đầu đánh đập bé, câu mà nó nói nhiều nhất chính là: "Mẫu thân ta là thê, di nương ngươi chỉ là thiếp, cho nên ngươi cả đời đều chỉ có thể bị ta đạp dưới lòng bàn chân mà thôi!"

Lôi Ninh nhìn đại nữ nhi, nghĩ đến công chúa từng nói, sau khi hắn c.h.ế. t Niệm Nhi còn tìm mọi cách báo thù cho hắn, càng cảm động đến rối tinh rối mù.

Lúc này, tiếng khóc nức nở của Lôi Nam Nhi truyền tới: "Phụ thân ~ "

Lôi tướng quân buông Quế di nương ra, nhìn về phía cửa.

"Nam Nhi?"

Lôi Nam Nhi đỏ mắt đi tới, duỗi tay đòi bế: "Mẫu thân đã không còn, con chỉ còn phụ thân thôi."

Lòng Lôi tướng quân mềm nhũn, duỗi tay bế nó lên dỗ dành: "Nam Nhi ngoan, còn có phụ thân, phụ thân sẽ vĩnh viễn bảo vệ con."

Nghe vậy, Lôi Niệm Nhi rũ mi xuống, che đi bóng tối trong ánh mắt, đè lại lời chất vấn đã sắp vọt ra khỏi miệng: "Vậy còn con thì sao? Khi con bị bắt nạt, phụ thân như người đang làm cái gì?"

Bối Tịnh Sơ đang ngủ ngon lành thì bị âm thanh hệ thống đột ngột vang lên đánh thức.

[Nhiệm vụ hoàn thành, điểm tích lũy đã chuyển vào tài khoản của ký chủ.]

A? Gì cơ? Cứ như vậy mà hoàn thành nhiệm vụ rồi?

Ha ha ha nằm yên cũng có thể lấy điểm tích lũy thật là quá sung sướng.

Bối Tịnh Sơ lập tức chọn mua bùa trí lực để khai quang cho cái đầu nhỏ của mình.

Nói không chừng dùng thêm mấy cái là nàng có thể trở thành nữ quân sư đa mưu túc trí rồi!

A ~ chỉ nghĩ thôi đã thấy sẽ rất là đẹp trai rồi.

Bối Tịnh Sơ mặc sức tưởng tượng tương lai bản thân bày mưu lập kế như nào, càng ngày càng hưng phấn, không ngủ tiếp được nữa.

Nàng quay đầu nhìn chung quanh thì thấy Quý phi đang quỳ gối phía dưới.

Môi nàng ta tái nhợt, như thể bị rút cạn sức sống vậy.

"Bệ hạ đã tra ra thiếp thân và Lỗ Vương tư thông, thiếp thân không có lời gì để biện minh, thiếp thân nguyện lấy c.h.ế. t chuộc tội, chỉ cầu bệ hạ nể tình tiểu hoàng tử đã qua đời mà không trách tội nhà mẹ đẻ của thiếp thân."

"Chuẩn."

Lúc này, một tiểu thái giám vẻ mặt vui mừng tiến vào, thì thầm mấy câu với Tưởng công công, Tưởng công công lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!