Tới giờ khai tiệc, hoàng đế đi tới Lưỡng Nghi Điện, mọi người hành lễ xong thì bắt đầu nhập tòa.
Lỗ Vương không hề nhận ra ly rượu của mình rượu có gì không đúng, sau khi uống liền mấy ly thì cảm thấy đầu choáng váng, nhưng hắn cũng chỉ tưởng rằng là do rượu hôm nay mạnh hơn mọi khi mà thôi.
Chẳng bao lâu sau, hắn giơ cao ly rượu nói: "Thần đệ xin chúc mừng bệ hạ sinh được công chúa, vốn dĩ cho rằng năm ngoái là có thể uống được rượu mừng đầy tháng của cháu trai, cách một năm rốt cuộc có thể uống được rồi."
Vừa dứt lời, trong điện nháy mắt yên tĩnh lại, những người khác ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Năm ngoái không uống được rượu đầy tháng là bởi vì hai vị hoàng tử của bệ hạ đều c.h.ế. t yểu, Lỗ Vương quả thực là nhổ răng trong miệng cọp!
Cho dù có là đệ đệ ruột của Hoàng Thượng thì làm như vậy cũng quá to gan!
Quý phi và Thục phi đã quăng đũa.
Trên tay Hoàng đế nổi gân xanh, thể hiện rõ sự phẫn nộ của hắn, nhưng ngoài mặt thì vẫn không lộ ra chút biểu cảm nào.
"Cho nên mới phải cảm tạ trời xanh thương xót, để lại cho trẫm một công chúa."
"Ha ha ha ha."
Lỗ Vương cười nói: "Không phải trời xanh thương xót, chỉ là một công chúa không cản được đường nên bổn vương mới không ra tay mà thôi."
Hắn đắc ý uống thêm một ngụm rượu ngon, chiếc đũa kẹp lên vài miếng vịt quay nhét vào trong miệng, rõ ràng là bộ dạng của kẻ say rượu.
"Chủ tử!" Quý phi chịu đựng không nổi, ngã gục xuống, cung nữ hầu hạ phía sau vội đỡ lấy nàng ta.
Nhưng mà cả người nàng ta đã mềm nhũn ngã xuống, căn bản đỡ không được, đôi mắt đẹp như bôi độc nhìn chằm chằm Lỗ Vương, như là muốn đ.â. m xuyên người nọ vậy.
Những người khác trong yến hội cũng không cảm thấy có gì không đúng, Quý phi là mẫu thân của một trong số hai vị hoàng tử bị c.h.ế. t yểu, đột nhiên nghe được mấy lời này của Lỗ Vương, bị kích thích cũng rất bình thường.
Hoàng đế liếc nhìn Tưởng công công một cái, Tưởng công công lập tức hô to: "Cấm quân ở đâu? Mau tới bắt lấy Lỗ Vương!"
Giày chiến đấu bọc thép đạp lên trên sàn nhà phát ra tiếng vang, cấm quân canh gác bên ngoài Lưỡng Nghi Điện tiến vào bắt Lỗ Vương lại.
"To gan! Bổn vương là thân vương của Việt Triều, còn không mau buông bàn tay dơ bẩn của các ngươi ra!"
Rượu đã phát huy tác dụng, Lỗ Vương hiện tại vẫn chưa ý thức được tình hình.
Sau khi người bị áp giải đi rồi, trong điện yên tĩnh như chết, tiếng nhạc cũng dừng lại, nhạc sư vũ cơ đều yên tĩnh đứng ở trong một góc, không dám tiếp tục biểu diễn.
Trung Thư Lệnh thì thầm với phu nhân: "Bệ hạ hẳn là không có tâm trạng tiếp tục yến hội nữa đâu, lát nữa chúng ta có thể trở về bất ngờ, xem xem bọn nhỏ có nghiêm túc học hành hay không."
Trung Thư Lệnh phu nhân gật đầu.
Sau đó, trên long ỷ truyền đến giọng nói trầm thấp mạnh mẽ của hoàng đế: "Hôm nay là ngày công chúa đầy tháng, ngày vui thế này các khanh đừng để tiểu nhân vô sỉ làm cho mất hứng."
Hắn vỗ tay một cái: "Tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục ca múa!"
Trung Thư lệnh: Thế này mà ngài vẫn nuốt trôi cơm ư?
Tuyên Thất Điện, Bối Tịnh Sơ đang trải qua khoảng thời gian vui sướng, nhũ mẫu đang đọc danh mục quà tặng cho Bối Tịnh Sơ nghe.
Trung thư lệnh tặng gối đầu mã não.
Nhà mẹ đẻ Hiền phi tặng tơ tằm băng*
* – tơ tằm băng, là một loại tơ được sản xuất từ những con tằm sống trong điều kiện lạnh giá, khiến cho sợi tơ tằm có độ bóng và độ bền cao hơn so với tơ tằm thông thường..
Còn có mâm đồ ăn 12 món mà phụ thân nàng tặng nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!