Chương 37: Người Còn Sống

Đối với món quà đặc biệt này, Trần Trản rất cảm động, chuẩn bị bắt đầu sử dụng ngay từ hôm nay.

Vì buổi tối phải gặp khách hàng thoả thuận một cuộc hợp tác quan trọng, Ân Vinh Lan còn phải ra sân bay đón người, ăn bánh kem xong cũng không nán lại thêm.

Cấp dưới đậu xe ở sát lề chung cư, mới vừa ngủ gật, mơ mơ màng màng trông thấy một bóng người quen thuộc, lập tức tỉnh táo.

Ân Văn Lan lên xe thắt dây an toàn:

"Cho luật sư kiểm tra hợp đồng lần nữa xem có vấn đề gì hay không."

Cấp dưới gật đầu: Đã bàn giao ạ.

Xe vừa ra đường đã gặp phải đèn đỏ, trong lúc chờ đợi cấp dưới thoáng lướt mắt chú ý Ân Vinh Lan, do dự rồi hỏi:

"Ngài đã thẳng thắn hay chưa?"

"Hôm nay là sinh nhật cậu ấy, không nên nói chuyện không vui."

Chạy được một quãng, Ân Vinh Lan dựa vào ghế ngồi, ngón trỏ nhẹ nhàng ấn ấn huyệt thái dương.

Cấp dưới đoán y đang đau đầu vì chuyện này, quả nhiên không lâu sau, nghe thấy giọng đối phương lẩm bẩm nho nhỏ:

"Tiếc rằng không có phương án hoàn hảo để giải quyết."

Im lặng nửa ngày, cấp dưới đột nhiên nhanh trí:

"Nếu không thì nói... Ngài có một em trai song sinh, tên là Ân Khô Lan?"

Dứt lời không nghe thấy bất kỳ tiếng đáp lại nào, mà từ ánh nhìn hờ hững của sếp, cấp dưới tự biết... tiền thưởng tháng này đã héo...

Tiệc sinh nhật kết thúc tương đối trọn vẹn, Trần Trản phụ giúp dọn bàn. Ông lão ngán đồ quá ngọt, cho cậu đem hết bánh kem còn lại về nhà.

Trần Trản vốn cũng chỉ thích bách ngọt ở mức bình thường, trầm tư nhìn mấy miếng bánh còn lại xem nên giải quyết thế nào.

Tiếng gõ cửa nhen lên hi vọng trong mắt cậu, nghĩ rằng ông lão đổi ý, quyết định lấy về một hai miếng giúp chia bớt phần.

Sau cửa là một người phụ nữ tóc vàng áo quần thời thượng, kinh nghiệm học qua hoá trang của nguyên thân phút chốc hiện lên trong đầu, Trần Trản đưa ra phán đoán: Khương Dĩnh?

Mở khẩu trang, dời ghế đến góc tường ngồi xuống, dù cho ngoài cửa sổ có ống kính đi nữa, cũng không cách nào chụp ảnh được.

Thấy thế Trần Trản chế nhạo nói:

"Tít báo tin tức gần đây rất đặc sắc, cô Khương có phải muốn cống hiến thêm một phen?"

Nói tới chỗ này ánh mắt hơi động: Ví dụ nhưẢnh hậu và only fan nối lại tình xưa, hoặc làRuồng bỏ hôn phu để cùng xây dựng túp lều lý tưởng?

Khương Dĩnh bình tĩnh biểu đạt đã dùng drone kiểm tra trước, đảm bảo không có phóng viên.

Trần Trản hơi bĩu môi, không hổ là nam nữ chính, trên một số việc có phong cách xử lý hoàn toàn giống nhau.

Tới trước bàn rót cho cô một ly nước ấm, tiếp tục ngồi ở sofa chéo góc phía trước: Đến làm chi?

"Việc có liên quan với chương truyện anh viết năm ngoái..."

Thời điểm nghe đến từ năm ngoái, Trần Trản không khỏi có chút hoảng hốt, thật sự ý thức được nay đã sang năm.

Khương Dĩnh hơi hơi giương đôi mày, cô có vẻ đẹp rất sắc sảo, khi nhíu mày làm người không dám nhìn thẳng:

"Trong đó có nói về chuyện anh từng thắp hương bái Phật, cầu xin đầu thai trở thành con trai tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!