Hệ thống đi rồi, thanh niên cũng theo luôn.
Không còn ai làm ầm ĩ bên tai, sự thanh tĩnh đột ngột này khiến người ta không kịp thích ứng. Bỗng nhiên Trần Trản nhớ tới một câu... nơi cao thắng nổi lạnh hàn?
Tự mình đa tình một hồi, lại không ngăn nổi vui vẻ.
"Có lẽ xem phim cung đấu nâng cao tinh thần được đó."
Ân Vinh Lan vừa hay nghe được câu lẩm bẩm này, không hề phản đối, bất kể cái gì cũng được, ít nhất còn hơn bây giờ phải ngồi xem Cậu bé hồ lô. Y chủ động bật ti vi, lúc chuẩn bị đổi kênh, đột nhiên nghe Chờ chút.
Trần Trản chớp mắt hai cái: Lùi về hai kênh.
Trên kênh đang phát chương trình tuyển chọn ngôi sao, một thí sinh xinh đẹp rực rỡ, nhìn có đôi nét giống Khương Dĩnh. Giọng hát của cô không trong trẻo ngọt ngào như các cô gái khác, mà nghe cứ như bị mất tiếng, tựa đàn cò cũ kỹ, không thuần hậu cũng chẳng ấm trầm.
Ân Vinh Lan cũng có ấn tượng với khuôn mặt này, nhíu mày:
"Tại sao lại là cô ta?"
Chừng mấy tuần trước, thi thể của người phụ nữ này đã xuất hiện trong chính sân nhà mình mà.
Hình xăm kì lạ khó che chắn hết dấu tích trên cổ cô ta, đúng ngay nơi vết thương trí mạng, trên đời không thể có trùng hợp đến mức vậy được.
Mặc dù Trần Trản không biết nguyên nhân bên trong, nhưng cậu khẳng định một chấp pháp giả đã thao túng cơ thể này.
"Còn không bằng để chôn trong sân."
Khẽ than một tiếng trầm, cứ để chấp pháp giả ngang nhiên thu gom xác như vậy, hậu hoạ khôn lường.
Ân Vinh Lan nhìn Trần Trản: Em biết hả?
Trần Trản:
"Thế giới rộng lớn, chẳng phải còn có chuyện cản thi* à, mánh khóe như nhau thôi."
(* tục dẫn người chết về quê bằng cách để xác tự đi bộ, tham khảo thêm trên gg)
Ân Vinh Lan trầm mặc một hồi:
"Có bất lợi gì với em không?"
Trần Trản hơi sửng sốt, lắc đầu.
Ân Vinh Lan đổi kênh, không hỏi thêm nữa.
Dạo này ti vi hay chiếu phim cung đấu, chẳng khó tìm được một bộ. Trần Trản không quan tâm cái này lắm, để ý Ân Vinh Lan, cái người này, khóe miệng vểnh vểnh... Đây chính là điểm hấp dẫn cậu nhất của người ấy, không nhiều chuyện, không sinh sự, không phiền hà.
Chờ Ân Vinh Lan rời nhà đi làm, Trần Trản bắt đầu tìm kiếm thông tin của cô gái kia, nghệ danh Diệp Ưu, mang nét giống Khương Dĩnh, còn có vết sẹo trên cổ, ngắn ngủi có mấy ngày đã tạo nên cơn sốt.
Cũng không mất thời gian lắm, Trần Trản nhận được tin của những người ở lại bên nước ngoài, có một người đang trong tình trạng sợ hãi, xin vay giá trị tẩy trắng.
Lúc trước bọn họ phản bội, gián tiếp khiến Ngô tiên sinh đăng xuất, Trần Trản niệm tình cũ, chuyển cho một ít.
"Đa tạ! Gần đây chấp pháp giả càng lúc càng hung hăng đáng sợ, đột ngột đòi phí năm sớm, có người ở lại đã bị xóa sổ rồi."
Tin nhắn coi như giải thích được nghi hoặc của cậu, Trần Trản đã từng thắc mắc khó hiểu tại sao Ngô tiên sinh lại tình nguyện bị nhốt trong tù, cũng không đưa xác nhận bệnh tâm thần để giảm án. Chắc là đã tính đến ngày này.
Hệ thống tuyên chiến Tổng bộ, Tổng bộ không rảnh rang quản lý chấp pháp giả, như ông chủ đi công tác, nhân viên hoặc lười biếng, hoặc động tay động chân làm trò vặt gì đấy là chuyện bình thường.
Trần Trản mơ hồ có dự cảm, tên chấp pháp giả sử dụng thân phận Diệp Ưu này chẳng mấy nữa sẽ tìm đến. Sợ lỡ thời gian, cậu lập tức tắt ti vi bắt tay vào viết bản thảo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!