Chương 43: (Vô Đề)

Nhưng rõ ràng cậu đã ở cùng Kiều Hướng Nam và Tống Dã, không hề đi gặp gỡ cái người bạn học nước ngoài kia.

Nghĩ đến Tô Nặc, sắc mặt hắn lại trầm xuống.

Biết rõ cậu đã kết hôn, còn không giữ khoảng cách xã giao an toàn, tâm tư kia rõ như ban ngày.

Tô Nặc thậm chí chẳng buồn che giấu.

Chỉ thiếu điều trực tiếp tuyên chiến với hắn!

Hắn hận đến nghiến răng, không chừng hôm nay lại là cậu ta!

……

Ngày hôm sau cậu tỉnh lại, ngáp ngắn ngáp dài vì buồn ngủ.

Tối hôm qua mười hai giờ về đến nhà, rửa mặt xong xuôi, lên giường cũng đã gần mười hai giờ rưỡi.

Vốn tưởng rằng đã buồn ngủ đến không chịu nổi, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt khó chịu vì thiếu ngủ của hắn, cậu đột nhiên tỉnh táo hơn một chút.

Hắn vốn dĩ ngủ bốn năm tiếng cũng đủ tỉnh táo, hôm qua dù sao cũng ngủ được bảy tiếng, sao trông như sắp hết pin thế kia?

"Không ngủ ngon sao?" Cậu thuận miệng hỏi.

Hắn vẻ mặt ai oán nhìn cậu.

Cậu: "?"

Chẳng lẽ không ngủ ngon cũng trách cậu sao?

"Ừ." Hắn lên tiếng, "Cậu ngủ rất ngon sao?"

"Cũng tàm tạm, chỉ là chưa đủ giấc." Cậu nói rồi cầm điện thoại soi mặt hỏi:

"Cậu nói hôm nay tôi để cái đầu hồng này đến công ty, đồng nghiệp có vây xem tôi không?"

Hắn im lặng một giây, không muốn đưa ra bất kỳ đánh giá nào về mái tóc hồng của cậu nữa.

"Chắc không đến mức đó."

Hắn nói xong liền đi về phía phòng ăn.

Cậu theo sau hắn, "Tôi thấy còn đẹp ấy chứ, sáng ra soi gương càng nhìn càng thích."

"Ừ, đẹp."

Cậu híp mắt, bất mãn nói: "Cố tổng, cậu qua loa quá đấy."

Hắn: "Rất đẹp, thực sự rất hợp với cậu, đặc biệt dưới ánh mặt trời, trẻ trung, đẹp trai."

Cậu: "……"

Một đánh giá không hề mang theo chút cảm xúc nào.

Thôi vậy.

Cậu chỉ coi như hắn không biết thưởng thức, không ngờ hắn mới hai mươi mấy tuổi đã không theo kịp trào lưu.

Trước kia hắn còn nhuộm tóc xanh lè, chẳng phải đi đến đâu cũng khoe mẽ đó sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!