Chương 40: (Vô Đề)

"Muốn cậu."

Cố Yến Chấp nắm lấy cổ tay Úc Tinh Nhiên, dùng sức kéo mạnh, kéo cậu về phía mình.

Úc Tinh Nhiên bất ngờ ngã nhào vào người hắn, Cố đại Chấp và Úc tiểu Nhiên, cách lớp vải vóc, trao nhau nụ hôn dán mặt thân mật.

Đôi mắt đen sâu thẳm của Cố Yến Chấp như một xoáy nước không đáy, hơi thở nóng rực phả hết lên mu bàn tay Úc Tinh Nhiên, đầu lưỡi hắn khẽ li3m lên những ngón tay thon dài.

Ánh mắt chạm nhau, một ngọn lửa vô hình bùng cháy.

Cố Yến Chấp dùng một tay giữ chặt gáy Úc Tinh Nhiên, ánh mắt thâm trầm như con sói ẩn mình trong bóng tối, chỉ chờ con mồi lơi lỏng cảnh giác để vồ vập, cắn xé.

Úc Tinh Nhiên chẳng hề thấy ánh mắt ấy đáng sợ, ngược lại, sau một buổi trưa chạy đôn chạy đáo, cậu bỗng cảm thấy hưng phấn lạ thường.

Cậu thích ánh mắt Cố Yến Chấp tràn ngập tính xâm lược, thích ngọn lửa d*c vọng mãnh liệt ẩn sâu trong đáy mắt hắn.

"Cậu muốn tôi như thế nào?"

Giọng Úc Tinh Nhiên khẽ khàng, hơi thở phả bên gáy Cố Yến Chấp, vành tai cậu nhuộm một tầng hồng nhạt.

Những ngón tay thon dài của cậu linh hoạt cởi bỏ từng chiếc cúc áo sơ mi của hắn.

Lồ ng ngực rắn chắc lộ ra trong không khí, đầu ngón tay hơi lạnh của Úc Tinh Nhiên chạm vào làn da nóng rực của Cố Yến Chấp, mang đến cảm giác băng hỏa giao thoa đầy k1ch thích.

"Yến ca."

Hơi thở Cố Yến Chấp khựng lại một nhịp, Úc Tinh Nhiên ghé sát tai hắn, giọng nói nhẹ bẫng rơi xuống.

"Làm em đi."

Cố Yến Chấp nắm lấy cằm cậu, cúi xuống hôn, bàn tay hắn dán lên lưng Úc Tinh Nhiên, trượt xuống eo rồi dừng lại ở nơi m3m mại phía dưới.

Vài phút sau, Cố Yến Chấp dừng lại động tác.

Úc Tinh Nhiên khẽ "Ừm?" một tiếng.

"Quần áo này của cậu cởi thế nào?"

Úc Tinh Nhiên: "……"

Bởi vì bộ đồ này là kiểu ôm sát người, không giống quần áo con trai dễ cởi, Cố Yến Chấp chỉ mới cởi qua chiếc áo khoác JK và một bộ váy liền thâncủa Úc Tinh Nhiên. Cả hai đều chỉ cần kéo khóa là xong.

Còn bộ đồ cậu đang mặc, vì được may đo riêng để tôn lên đường cong cơ thể, gần như dính sát vào da. Lúc mặc vào Úc Tinh Nhiên không thấy phức tạp, nhưng cởi ra thì lại tốn chút thời gian.

Tấm rèm tự động khép lại, chút ánh trăng yếu ớt hắt trên sàn gỗ cũng bị che khuất hoàn toàn, đến một tia sáng cũng không lọt vào.

Trong phòng thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ, máy xông tinh dầu lặng lẽ hoạt động, tỏa ra làn khói trắng nhàn nhạt, uyển chuyển như đang khiêu vũ trong ánh đèn mờ ảo.

"Úc Tinh Nhiên."

"Dạ?"

Cố Yến Chấp một tay giữ chặt cổ tay cậu, áp l3n đỉnh đầu, tay kia nắm lấy cạp qu@n lót, kéo xuống.

"Bây giờ đến lượt cậu cầu xin tôi."

Úc Tinh Nhiên hừ nhẹ một tiếng, không mấy để ý, "Mơ tưởng hão huyền gì vậy?"

Cố Yến Chấp cúi đầu cắn nhẹ lên môi cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!