"Xác thật có chuyện này."
Tống Dã hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó, ấn tượng còn khá sâu sắc.
Cố Yến Chấp cũng chỉ nói nhiều trước mặt Úc Tinh Nhiên, cùng những người khác thì ít chủ động nhắc đến.
Trước đó.
Ấn tượng của Tống Dã về Cố Yến Chấp vẫn dừng lại ở ít nói, lạnh lùng, ra vẻ. Mà ngày đó...
Ánh mắt Úc Tinh Nhiên mê ly, hai má ửng hồng, một tay chống cằm, tay kia chán nản xoay xúc xắc.
Tống Dã nói chuyện với cậu, cậu cũng không nghe lọt tai, say đến mức không nhận ra người.
"tôi đưa cậu về nhà trước nhé?"
Úc Tinh Nhiên không nói gì, Tống Dã có chút sốt ruột.
"Vừa rồi em gái tôi nói, anh trai tôi sắp về đến nhà rồi, tôi không về bị bắt gặp thì xong đời."
Úc Tinh Nhiên tiếp tục chơi mấy con xúc xắc vớ vẩn kia, từ chối nói chuyện với Tống Dã.
"Vậy tôi gọi Cố Yến Chấp đến đón cậu nhé? Dù sao hai cậu là bạn cùng phòng, cũng đỡ tôi phải chạy một chuyến xe."
"Cậu không nói gì, tôi coi như cậu đồng ý nhé?"
Úc Tinh Nhiên chớp chớp mắt nhìn cậu ta một cái, hạ mình đáng thương nhìn cậu ta, "Mẹ tôi không cho tôi nói chuyện với người lạ."
Tống Dã: "..."
"Được được được, tôi là người lạ. Cố Yến Chấp không phải, tôi gọi cậu ấy đến."
Trong lúc Tống Dã gọi điện thoại cho Cố Yến Chấp, Úc Tinh Nhiên lại lén uống thêm hai ly, Tống Dã ngăn cũng không kịp.
Uống trộm xong còn cong khóe môi với Tống Dã, giống như một con mèo trộm cá, đắc ý giơ đuôi lên.
Tống Dã giật lấy ly rượu trong tay cậu, ngăn bartender muốn bảo người mang rượu đi.
Nào ngờ cậu ta chỉ lơ là một chút, liền xuất hiện hai gã đáng khinh.
Có lẽ cho rằng Úc Tinh Nhiên chỉ có một mình, một trong hai tên đánh bạo đi kéo Úc Tinh Nhiên.
Lúc ấy Úc Tinh Nhiên căn bản không rõ tình huống thế nào, chỉ cảm thấy có người lay mình, còn hung hăng kháng cự.
"Đừng động vào tôi."
Nhưng trạng thái mềm nhũn như bông kia, người khác sẽ không coi đó là từ chối, lửa giận của Tống Dã bùng lên, còn chưa kịp động thủ, một bóng người đã nhanh hơn cậu ta một bước.
Cậu ta còn chưa kịp phản ứng, một trong hai gã đàn ông đã bay ra ngoài.
Tống Dã ngây người một lúc lâu mới phản ứng lại, mãi đến khi Úc Tinh Nhiên lảo đảo đứng dậy, cậu ta vội vàng đỡ cậu.
"Tổ tông ơi, lúc này cậu ngoan ngoãn một chút đi, tôi... tôi đi khuyên can. Lát nữa đánh chết người thì không hay."
Tống Dã mạnh mẽ ấn Úc Tinh Nhiên ngồi xuống, nhét một nắm xúc xắc vào tay cậu, "Đúng vậy, cậu cứ chơi cái này đi."
Cũng mặc kệ Úc Tinh Nhiên có nghe lọt tai hay không, đẩy cậu vào chỗ ngồi tận cùng bên trong.
Cậu ta đứng lên, duỗi tay muốn kéo Cố Yến Chấp. Lại thấy giày da của Cố Yến Chấp dẫm lên ngón tay một trong hai gã đàn ông kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!