Chương 18: (Vô Đề)

Úc Tinh Nhiên không quan tâm, nhưng cậu nghĩ tiền thuê nhà đã trả, không ở thì lãng phí -

[Giá khác nhé]@Mở cửa đi, cha Tống của con đây, còn muốn phòng chơi game nữa không? Thuê tháng, năm ngàn, xách vali vào ở.

[Mở cửa đi, cha Tống của con đây]Muốn muốn muốn, thật sự cho tôi ở sao? Tôi có thể ngủ phòng cho khách không?

[Giá khác nhé]Tùy cậu.

Úc Tinh Nhiên chuyển tay cho thuê ra ngoài, thậm chí còn giữ lại cho mình một phòng ngủ chính miễn phí.

Có bạn bè thật tuyệt vời.

Cậu hố tôi, tôi hố cậu, quan hệ vẫn ngọt ngào như mật.

[Kiều đại tác giả]@Giá khác nhé, tôi, tôi cũng cần! Chủ nhà nói con trai ông ấy kết hôn, căn nhà cho tôi thuê phải làm phòng tân hôn, bảo tôi tháng này dọn đi.

Úc Tinh Nhiên không quan tâm, phòng dành cho khách cũng không chỉ có một phòng, mỗi phòng đều rất lớn, phòng dành cho khách và phòng ngủ chính không khác nhau nhiều.

Mỗi ngày làm việc thiện, coi như thu nhận những chú chim nhỏ không nhà để về.

Tống Dã sợ Úc Tinh Nhiên đổi ý, nhanh chóng chuyển năm ngàn qua.

Nhà cậu ta tuy không tính là đặc biệt giàu có, nhưng trước khi cậu ta bị cắt giảm tiền tiêu vặt vì tiêu xài hoang phí, mỗi tháng đều có mười vạn tiền tiêu vặt cố định, thỉnh thoảng nịnh nọt bán manh, còn có thể xin thêm chút từ anh trai hoặc mẹ.

Kiều Hướng Nam khác cậu ta.

Bố mẹ cậu  ta đều mất, từ cấp ba đã tự kiếm sống, mãi đến khi lên đại học viết tiểu thuyết mới coi như tự chủ tài chính.

Úc Tinh Nhiên đối với Kiều Hướng Nam luôn không lộ vẻ gì mà nhường nhịn hơn một chút. Điểm này cậu ta và Tống Dã khá ăn ý.

Ví dụ như bây giờ, Úc Tinh Nhiên nhanh chóng nhận tiền của Tống Dã, không hề ngại ngùng.

Cả hai đều tưởng Úc Tinh Nhiên chỉ cho thuê hai phòng dành cho khách, nên không để ý, mãi đến khi chuyển vào mới phát hiện -

Úc Tinh Nhiên cũng đang chuyển nhà.

"Ở trên lầu các cậu." Úc Tinh Nhiên giải thích trước khi họ mở miệng.

"Mẹ nó?!!" Tống Dã không kịp dọn hành lý, trợn tròn mắt, "Hai người muốn sống chung sao?"

"Má ơi, hai người làm thật hả?"

"Không phải là kết hôn hợp đồng sao?"

Úc Tinh Nhiên lặp lại lời của Cố Yến Chấp một lần.

Tống Dã: "... Đúng là như vậy, nhưng sao tôi cảm thấy cậu ta không có ý tốt nhỉ."

Kiều Hướng Nam đồng ý gật đầu, "Hai người không ngủ chung phòng chứ?"

"Đương nhiên là không, nghĩ gì vậy."

"Vậy buổi tối cậu nhớ khóa kỹ cửa." Kiều Hướng Nam dặn dò.

"Đúng vậy, nếu không khóa được, cũng nhớ đeo bao vào nhé." Giọng điệu của Tống Dã có chút hả hê, cậu ta đã chấp nhận sự thật này.

Nếu là người khác, Tống Dã đã sớm vác Úc Tinh Nhiên chạy mất rồi.

Nhưng đối phương là Cố Yến Chấp, hắn cho quá nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!