Chương 1: (Vô Đề)

Editor: Kim

"Đạo diễn Du, đã có doanh thu phòng vé của ngày đầu công chiếu bộ phim điện ảnh rồi." Trợ lý bên phía nhà sản xuất phim cầm tài liệu đi vào phòng họp và nói.

Du Sướng xoa mặt, mặt của cậu vốn dĩ đã trắng như tuyết, bởi vì thức đêm nên bên dưới mí mắt lộ rõ quầng thâm, nhìn vào là thấy vô cùng tiều tụy.

Sao rồi?.

Giọng nói Du Sướng khàn khàn, cậu dựa lưng vào ghế sô pha với vẻ mặt mệt mỏi khó tả.

Bộ phim điện ảnh do chính cậu quay đã bị treo* rất nhiều lần, theo lý thuyết thì tâm lý cậu phải rất vững vàng.

Thế nhưng chuyện bị thất bại đâu phải dùng một từ quen là có thể thản nhiên tiếp nhận.

Hơn nữa bộ phim điện ảnh lần này cậu đã ký với Starlight Entertainment một hiệp ước đánh cược, nếu doanh thu phòng vé của nó không vượt qua 300 triệu thì một là phòng làm việc của cậu sẽ thuộc về Starlight Entertainment, hai là cậu sẽ tự bỏ tiền túi ra bù lỗ chênh lệch doanh thu.

Có thể nói, đây là trận chiến quyết tử của đạo diễn Du Sướng.

(*Treo: trước khi phim lên sóng cần được xét duyệt, bị treo nghĩa là chưa được thông qua, chưa thể phát sóng.)

Trên mặt Du Sướng không lộ một chút cảm xúc nào cả, nhưng lại căng thẳng lén lút xoắn chặt mấy ngón tay của mình, doanh thu phòng vé vượt quá 30 triệu trong ngày đầu tiên chắc hẳn là ổn.

Cậu đã xem trước bản chiếu thử rồi, các nhà phê bình điện ảnh cũng nói độ hoàn thiện của bộ phim rất cao, bất luận là kết cấu hình ảnh, hay là tình tiết trong đoạn phim đều rất đáng để thưởng thức, thậm chí còn mang ý nghĩa rất sâu sắc.

Những người trong nghề phỏng đoán doanh thu phòng vé của bộ điện ảnh này có thể vượt qua 500 triệu, nếu như bộ phim được quảng bá thích hợp thì doanh thu phòng vé rất có khả năng vượt mốc 80 triệu trong ngày công chiếu đầu tiên.

Cho nên lần này hẳn là không có vấn đề gì mới phải chứ?

"Thống kê doanh thu phòng vé của tất cả các rạp chiếu phim trên toàn quốc đã có rồi, doanh thu trong ngày ra mắt phim điện ảnh đạt 1.587 nghìn tệ".

Trợ lý không chút cảm xúc báo cáo số liệu thống kê của các phòng bán vé:

"Căn cứ vào số liệu của các đơn vị tính doanh thu phòng vé có thẩm quyền, doanh thu phòng vé đến ngày cuối cùng của bộ phim điện ảnh này có thể đạt được 90 triệu đến 100 triệu là cùng."

Du Sướng giống như bị đánh cho hôn mê, thành tích của phòng vé lần này còn chẳng đủ bù vào chi phí bỏ ra nữa là.

"Tôi nhớ rõ là doanh thu phòng vé của bộ phim"Thanh xuân còn mãi

"được công chiếu lần đầu vào cuối tuần trước còn được 100 triệu đúng không?".

Du Sướng nói với giọng khô khốc, giọng điệu cũng có chút thay đổi.

Trợ lý khá là đồng tình nhìn qua Du Sướng, anh ta đều đã xem qua hai bộ phim điện ảnh đó rồi.

Thanh xuân còn mãi kể về một câu chuyện tình yêu tay tư, chia tay và phá thai các kiểu.

Tuy không phải là những tình tiết mà người thích phim thanh xuân mong chờ, nhưng bởi vì có sự góp mặt của các tiểu thịt tươi* và tiểu hoa đán**, phim vừa công chiếu đã giống như một cỗ máy thu hoạch doanh thu phòng vé, còn chưa chiếu được vài ngày đã thu về 500 triệu tiền vé.

(*Tiểu thịt tươi: là cách gọi những diễn viên nam đẹp trai, non nớt.)

(**Tiểu hoa đán: là cách gọi những nghệ sĩ nữ mới bước chân vào làng giải trí, đi theo con đường thu hút người hâm mộ hoặc thiên hẳn về mảng điện ảnh.)

Về phần bộ phim Mũi nhọn của Du Sướng, tuy rằng không thể so với 0714

- bộ phim đã giúp cậu thành danh chỉ sau một đêm tại Liên hoan phim Cannes, nhưng mức độ hoàn thiện của nó cũng đã trên mức yêu cầu cơ bản.

Đặt lên bàn cân với bộ phim Thanh xuân còn mãi đến cả nhân vật trung tâm còn không có logic cơ bản, cốt truyện thi theo lối ăn mòn giống rất nhiều bộ trước kia thì Mũi nhọn bứt phá hơn nhiều.

Thế nhưng làm phim điện ảnh không phải đi làm từ thiện, thứ coi trọng thực sự vẫn là lợi nhuận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!