Sáng sớm hôm sau, Kỳ Duyên vẫn mang bữa sáng đến cửa.
Ngôn Trúc Trúc mở cửa cho hắn. Nhìn thấy hắn cũng chẳng thưa gửi, mím môi, thả tay ra rồi quay vào nhà.
Đối với người đàn ông từ "người xấu" trở thành "ba", trước mắt Ngôn Trúc Trúc chẳng có ấn tượng tốt.
Trong cảm nhận từ lời nói của mẹ và các anh đã không tốt, lúc gặp mặt, người này còn nhốt bé ngoài phòng mẹ, uy hiếp bé sáng hôm sau phải mở cửa.
Dù là giống nhau nhưng Ngôn Trúc Trúc vẫn có chút mang thù.
Thật ra, Kỳ Duyên đối với thái độ của bé cũng không ngạc nhiên lắm.
Ba năm trời mới nhìn thấy người cha xuất ngoại không cần mình trong truyền thuyết, trong lòng bé nhất thời khó chấp nhận cũng là bình thường.
Cứ thay đổi từ từ.
Hắn nhấc đồ ăn ra, nhìn thấy chanh và mướp đắng trong tay Ngôn Trúc Trúc, nhíu mày, có chút khó hiểu: "Đây là mấy quả lúc trước mẹ con mang theo đi quay chương trình sao? Lâu vậy rồi mà chưa hỏng à?"
Ngôn Án bên cạnh làm rơi cái thìa xuống, cháo trong miệng suýt nữa cũng phun ra.
!!!
Cô vậy mà lại quên mất điểm này! Trái cây rau dưa để một thời gian dài nhất định sẽ hỏng. Nhưng bản thể của thực vật thành tinh dù có để lâu hơn cũng đều tươi như mới, không hề hư hao.
Vốn dĩ dù có ra sao, Ngôn Án cũng không để bản thể hai đứa con lớn xuất hiện bên cạnh Kỳ Duyên. Kỳ Duyên đã phát hiện Ngôn Trúc Trúc, hơn nữa tối qua mới làm nhật ký quan sát nên sáng nay, hai đứa còn lại không về kết giới, dùng bản thể yên lặng xem biểu hiện của Kỳ Duyên.
Vốn cho rằng không sao cả nhưng chẳng ngờ vậy mà còn vấn đề này! Thật quá bất cẩn! Trong lòng Ngôn Án cực kì căng thẳng, nhưng ngoài mặt vẫn giả bình tĩnh: "Không phải quả lần trước tôi mang theo đâu. Là mới đó. Nhưng mà tôi cố ý chọn giống với mấy quả lần trước."
Ngôn Trúc Trúc nghe thấy vậy, bỏ ngay hai anh vào túi yếm của mình, nói tiếp: "Con thích chanh và mướp đắng trông như vậy, là con bảo mẹ chọn."
Tuy là trên thế giới chẳng có hai cái lá nào y hệt nhau nhưng hai cái lá không khác mấy ở trước mặt cũng chẳng ai thật sự đi phân biệt.
Bởi vì sở thích cá nhân nên Kỳ Duyên sẽ đặc biệt chú ý đến những thứ hình tròn, ví dụ như cỏ đồng tiền, hắn có thể dễ dàng phân biệt được bởi vì hắn để ý.
Còn chanh và mướp đắng tuy ăn không tệ nhưng chẳng có gì đặc biệt cả.
Hắn tuỳ ý gật đầu, không có ý tiếp tục truy hỏi, quét mắt về phía Ngôn Án, nói: "Hôm nay anh để Dương Thân làm hộ khẩu cho Trúc Trúc, có vài thông tin chắc cần bổ sung. Lúc trước em sinh con ở bệnh viện nào?"
Tảng đá trong lòng Ngôn Án vừa rơi xuống lại bị treo lên.
Tất nhiên là cô không sinh con ở bệnh viện rồi. Sinh ra sáu hạt giống chắc sẽ doạ chết người.
Hơn nữa cô cũng không mang thai mười tháng như những bà bầu vất vả kia. Lúc dựng được kết giới, linh lực dự trữ vẫn còn nên cô sinh luôn.
Sinh xong thì vùi hạt giống xuống đất, sau đó cho hai hạt nảy mầm trước.
Về sau thì tĩnh dưỡng trong kết giới suốt ba năm.
Tuy không cần mang thai mười tháng nhưng linh thể cũng sẽ bị tổn hại. Ba năm sau cô mới khôi phục lại như lúc đầu.
Tương đương với việc ở cữ ba năm.
Đương nhiên những chuyện này không thể nói với Kỳ Duyên được. Ngôn Án há miệng thở hắt ra, giọng nói càng lúc càng nhỏ lại: "Không sinh ở bệnh viện....."
Kỳ Duyên dừng một chút: "Là phòng khám tư sao?"
Ngôn Án lắc đầu: "Cũng không phải, là tự ở nhà......"
Tự sinh ở nhà?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!