Chương 59: (Vô Đề)

Người đàn ông mắt cuối cùng cũng khuất khỏi tầm . Tô Nam thản nhiên liếc ngoài thang máy Phó Dạ Xuyên, như đang một xa lạ.

Cô chiếc siêu xe hào nhoáng của Tiêu Nhiên, rốt cuộc cũng cất tiếng hỏi điều vẫn thắc mắc từ đầu đến giờ:

"Thứ đó thật sự đáng giá đến ? Sao nhà họ Phó cứ nhất quyết đòi bằng ?"

Tô Nam nhẹ, chiếc hộp trong tay:

"Tính thì món hơn một ngàn năm tuổi. Nghe là từ trong cung truyền , ở trong tay nhà họ Phó gần tám trăm năm , xem, đáng giá ?"

Tiêu Nhiên lập tức giảm tốc độ, trong lòng chấn động nên lời, đây đúng là bảo vật vô giá!

Một món đồ như mà họ dám mang đấu giá?

Bảo Phó Dạ Xuyên dám hỏi thẳng cô bao nhiêu tiền, e là dù cô đòi chín con , cũng hề do dự!

Điện thoại đổ chuông, là Tô Cẩn gọi đến. Tô Nam vui vẻ bắt máy:

"Anh , em mới mua một món đồ chơi nhỏ đấy."

Đầu dây bên , Tô Cẩn dừng bật khẽ:

"Anh . Chỉ tiêu từng tiền thôi mà khiến nhà họ Phó tức điên lên chứ gì?"

Tô Nam nhịn . Nghĩ tới Khúc Tình và Phó Oánh Oánh tối nay chắc chắn ngủ yên.

"Dù thứ đó giờ là của em, em sẽ dễ dàng buông tay ."

Tô Cẩn hiểu rõ tâm trạng em gái. Cô quá thất vọng với nhà họ Phó, bây giờ cơ hội trả đũa, đương nhiên bỏ lỡ.

Thôi thì, chỉ cần cô vui, những chuyện khác quan trọng nữa.

---

Sáng hôm , ánh nắng rực rỡ tràn ngập khắp nơi. Tô Nam tới công ty bắt đầu xử lý công việc. Gần đây ánh mắt của Lâm Sương cô như ăn tươi nuốt sống, nhưng vì Tô Nam đang nắm giữ bằng chứng, nên dám hành động thiếu suy nghĩ.

Dư Lâu gõ cửa bước đưa tài liệu:

"Phó tổng Tô, công ty bắt đầu điều tra chuyện Lâm Sương nhận hoa hồng trong dự án ."

Nghe , Tô Nam ngẩng đầu:

"Anh Tô Cẩn định tay ?"

" , chống lưng cho cô , Chương Minh cũng bắt đầu động tĩnh. Tổng giám đốc Tô thể nhân nhượng nữa."

Nếu xử lý Chương Minh thì Lâm Sương chắc chắn là đầu tiên điều tra. Cô giờ hẳn giữ nổi vị trí, khó trách thời gian gần đây còn nhắc đến chuyện nhóm dự án của tập đoàn Cự Lập nữa.

Tô Nam vuốt gọn tóc mai:

"Vậy thì giao luôn tài liệu chuẩn , tiện thể… thêm một cú đẩy nữa."

Chính là đoạn ghi âm lời Lâm Sương trong buổi tiệc tối giữa Trương Phong và Tô Nam.

"Vâng." Dư Lâu gật đầu, đó ngập ngừng: "Còn một việc nữa. Tổng giám đốc Phó của tập đoàn Phó thị, thư ký của gọi điện, hẹn cô ăn tối."

Tô Nam lạnh, khoanh tay tựa lưng ghế, ánh mắt lạnh lùng.

"Bảo thời gian. Sau mấy bữa cơm của , cần hỏi, cứ từ chối hết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!