Chương 3: Người Yêu Bé Nhỏ Của Tổng Tài Bỏ Trốn

Chuyện gì vậy hả? Lăng Châu ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề và nói:

"Hãy trích máy ghi hình giám sát của tối qua ra xem nào."

...

Sau khi xem qua máy ghi hình giám sát, Lăng Châu chìm vào khoảng lặng dài.

Hệ thống [Chủ nhân, vụ này giải thích thế nào đây?]

Lăng Châu: ... Giải thích thế nào?

Cậu, một kẻ làm thuê có tâm trong vị diện, thường ngày luôn cẩn thận và tỉ mỉ, tận tâm tận tụy trong việc quản lý thời gian, nhìn thấy thắng lợi đang cận kề trước mắt, mà hoàn toàn không ngờ rằng bản thân lại bị thất bại vì những lời nói mớ.

Lăng Châu:

"Nếu tôi nói với Cố Thành Diệu rằng Tiểu Nghiêm là một con chó hoang mà tôi nhặt được ở bên đường, thì liệu anh ấy có tin không?"

Hệ thống [Hồ sơ tính cách của Cố Thành Diệu:

Chỉ số thông minh 187.5/Suy nghĩ tinh vi/Một khi đã xác định chuyện gì rồi thì khó mà thay đổi——]

Lăng Châu: Được rồi, im đi. Cậu đau đầu đến mức vò đầu bứt tóc, dường như đã nhìn thấy Cố Thành Diệu trở nên đen tối và bùng nổ, đi hủy diệt thế giới.

Cơn ác mộng đi vào hiện thực là gì?

Một lúc sau, Lăng Châu nghiến răng như thể cậu đã hạ quyết tâm làm điều gì đó.

Hệ thống lo lắng nhảy qua nhảy lại trên vai cậu [Chủ nhân, chủ nhân, chỉ số hắc hóa vẫn đang tăng đó.]

Hệ thống [Hiện tại, chỉ số hắc hóa của nhân vật số một đang cao quá mức, khuyến khích là không nên tiếp cận nhân vật ấy.]

[Chỉ số hắc hóa của nhân vật đã vượt quá 50%, khuyến khích là không nên tiếp cận nhân vật ấy.]

[Hãy lập tức tránh xa số một! Hãy tránh xa số một!]

Lời cảnh báo từ vị diện đã vang lên bên tai, nhưng bước chân của Lăng Châu vẫn không hề dừng lại.

Cậu không chút do dự mà đẩy cửa phòng làm việc ra, vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy người đàn ông ấy đang ngồi ở trước bàn làm việc.

Cố Thành Diệu vẫn mặc chiếc áo sơ mi màu đen như cũ không gì thay đổi, vẻ mặt đẹp trai, đeo chiếc tai nghe bluetooth đang nhấp nháy ánh sáng màu xanh nhạt trên vành tai, bên trong đôi mắt của anh cũng phủ một màu xanh nhạt.

Lúc anh nhìn về phía Lăng Châu, ánh mắt ấy điềm tĩnh đến phát sợ.

Thậm chí Lăng Châu còn ảo giác rằng người trước mặt mình đây không phải là người thật, mà là một người có trí tuệ nhân tạo đẳng cấp.

Sao vậy? Giọng nói của người đàn ông ấy vẫn như trước, thần thái cũng không thấy có gì khác lạ.

Nếu không phải chỉ số hắc hóa trong hệ thống hiện ra rành rành ở đó, Lăng Châu còn tưởng rằng người đàn ông trước mắt thực sự điềm tĩnh như vẻ bề ngoài của mình.

Lăng Châu mặt buồn rũ rượi nhìn Cố Thành Diệu một hồi, rồi đi tới bên cạnh Cố Thành Diệu.

Cậu liếc nhìn thấy màn hình cuộc họp đang được tạm dừng trên máy tính của Cố Thành Diệu.

Trên màn hình máy tính, những nhân viên chủ chốt của công ty đang đưa mắt nhìn nhau, không hiểu tại sao Cố Thành Diệu lại đột nhiên cắt ngang cuộc họp.

Mãi cho đến khi họ nhìn thấy đôi mắt hồ ly quen thuộc của Lăng Châu, thì đều biết điều mà lần lượt tắt micrô đi.

Người trợ lý mới vào làm vừa định lên tiếng hỏi, thì đã được đồng nghiệp kịp thời tắt micrô đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!