Chương 29: (Vô Đề)

Cũng không phải là Công không nhận ra Sếp có gì đó hơi khác thường, nhưng hắn chọn cách giả vờ không thấy, giống hệt cái hôm gia đình hắn bảo muốn gặp Sếp mà hắn lại bịa lý do từ chối ngay lập tức vậy.

Lúc đó suy nghĩ của Công là không muốn diễn trò tình cảm giả tạo nữa. Nếu thật sự phải dẫn Sếp về gặp gia đình, hắn muốn giữa hai người phải có chút tình cảm thật sự. Còn hôm nay, Công lại đang băn khoăn chưa biết có nên để mọi thứ tiến xa hơn không.

Hai suy nghĩ này đều có lý, càng khiến Công thêm rối rắm.

Là người trẻ thời nay, Công cũng thuộc loại chỉ biết gáy này kia thôi, chứ bảo tiến tới thì lại phân vân. Tán chơi cho vui thì được, nhưng thật sự muốn tiến tới bước nào đó nghiêm túc với Sếp thì hắn lại chần chừ.

Dù sao, ban đầu hắn cũng chỉ định thả thính chơi thôi, ai ngờ Sếp không chỉ dính thính mà còn khiến chính hắn đổ lộn cổ luôn!

Công nằm trên giường trằn trọc, lăn qua lăn lại không ngủ nổi, hai luồng suy nghĩ cứ quần nhau trong đầu.

Một bên bảo:

Kết hôn giả mà, giờ chẳng phải giả vờ thành thật luôn là hợp lý sao? Mày mà để vuột Sếp thì đời này còn kiếm đâu ra người đàn ông hợp gu như vậy nữa? Thịt đến tận miệng rồi, không cắn một miếng thì có đáng mặt đàn ông không?!

Bên kia lại phản pháo:

Nhưng đây là Sếp của tao mà! Tao phục mình ghê, gan to đến nỗi dám đi thả thính cả sếp! Hồi trước còn chê người khác yêu sếp ngu ngốc, giờ đúng là tiếng chát vang tận Bình Dương! Sao mày lại thích chính Sếp của mình được chứ?!

Nghĩ tới nghĩ lui suốt đêm vẫn không tìm ra cách giải quyết, cuối cùng Công đành quyết định: Thôi kệ mẹ nó đi, cứ giữ nguyên trạng thái hiện tại đã.

Nhưng Sếp vẫn cảm nhận được rằng Công có gì đó thay đổi rồi, dù hai người vẫn đi làm đi về cùng nhau. Chỉ có điều Công bỗng nhiên trở nên nghiêm túc hẳn, giữ khoảng cách nhất định, không còn tán tỉnh gọi anh là yêu dấu ơi nữa.

Sếp để ý nhưng cũng không rõ nguyên nhân từ đâu.

Anh hỏi bạn mình:

"Sao tự dưng có người trước thì thân thiết với tôi, giờ bỗng nhiên lạnh lùng hẳn vậy?"

Bạn:

"Ý cậu là cái người mà cậu bảo khó chịu ấy à?"

Sếp: ...Ừ, đúng rồi.

Bạn:

"Chắc là cao thủ rồi, đang chơi chiêu"muốn bắt thì buông*

"đấy mà. Theo tôi thì cậu nên tìm người khác mà thích đi. Cậu không có tí kinh nghiệm yêu đương nào, gặp phải người như cậu ta thì chỉ có nước bị quay như chong chóng. Để ý coi chừng mất cả tình lẫn tiền..."

Sếp mặt lạnh như tiền, cúp máy không nói thêm lời nào.

Muốn bắt thì buông? Nếu đúng vậy, chẳng phải nghĩa là Công vẫn muốn bắt mình sao?

Sếp cúi đầu, che giấu cảm xúc trong mắt.

Cuối tuần, Sếp rủ Công đi leo núi. Công chuẩn bị từ đầu tới chân, nào áo khoác gió, kính râm, ba lô, gậy leo núi, không thiếu thứ gì. Còn Sếp chỉ mang giày leo núi và đồ thoải mái dễ di chuyển thôi.

Sếp nhìn Công từ trên xuống dưới:

"Hôm nay mình chỉ leo cái núi bé xíu thôi, cần gì phải chuẩn bị như đi thám hiểm vậy?"

Công cười đầy ẩn ý, lắc ngón tay như thể Anh không hiểu rồi:

"Hôm nay leo núi không phải trọng điểm, quan trọng là——phải làm màu cho hoành tráng. Không có mấy cái"đồ nghề

"này, làm sao mà oách được?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!