Vừa khi Thư ký lảo đảo ra khỏi phòng Sếp, ngay lập tức đã bị cả đám xúm vào hóng drama.
Ai cũng tò mò muốn biết hai chuyện chính. Thứ nhất là về tình sử của Sếp, vì anh cứ miệt mài làm việc ngày đêm, không ai hiểu nổi khi nào anh lại có bồ, với lại bồ anh là ai, là đực hay cái? Thứ hai là:
Ủa, nếu Sếp kết hôn rồi, tự vui một mình thế thôi hả, không tính phát chút phúc lợi cho nhân viên à? Ít nhất cũng cho hộp kẹo cưới chứ?
Về câu hỏi đầu tiên ấy, cái này Sếp dặn anh ta rồi, thành ra Thư ký lập tức làm bộ ngây ngô đáp rằng Sếp bảo mật ghê gớm lắm, với anh ta còn chẳng thèm tiết lộ gì nữa cơ.
Còn về phúc lợi?
Thư ký nghĩ bụng: Đám cưới giả mà cũng phải phát phúc lợi á? Nhưng ngoài mặt anh ta vẫn cố nhã nhặn hứa sẽ hỏi thử xem Sếp có ý định phát phúc lợi không.
Nghe xong câu trả lời, cả đám hụt hẫng.
Có người phỏng đoán:
"Tự nhiên Sếp kết hôn, liệu có phải kiểu cưới chạy bầu không nhỉ? Như mấy chuyện tổng tài bá đạo đồ ấy, nữ chính đi nhầm phòng nằm nhầm giường Sếp xong có thai luôn?"
Thư ký: Phụt!!
Cưới chạy bầu? Hai người đàn ông mà sinh em bé? Chắc đẻ hạt dưa thì có!
Rồi có người đoán nửa kia của Sếp chắc là nhân viên trong công ty, chứ nếu không anh ấy lấy đâu ra thời gian yêu đương? Biết đâu kẻ đó đang trộn lẫn trong đám tụi mình đây mà hóng hớt nè?
Thư ký mắt mở to như bưng cơm, sững người mất một lúc thì có ai cười phá lên phản bác:
"Với mấy kiểu dưa méo vẹo xấu quắt của chúng ta, Sếp có bị bỏ bùa cũng chẳng ngó đâu!"
Đứng trước đám người không biết chút gì, Thư ký bất lực thở dài: Biết nhiều bí mật mà không thể hé răng, cảm giác nó cô đơn làm sao!
Anh ta vừa ngồi xuống bàn đã chợt nhớ ra có tài liệu để quên trong phòng Sếp. Thư ký lật đật quay lại, định gõ cửa thì nghe trong phòng vang ra tiếng động lạ.
Thư ký sực nhớ hồi nãy Công vào phòng Sếp, không hiểu sao dấy lên một nỗi nghi ngờ. Linh tính mách bảo, anh ta rút tay lại rồi nhẹ nhàng dí tai vào cửa để nghe lén coi coi chuyện gì đang diễn ra.
Không nghe thì đã lành, nghe xong sắc mặt Thư ký lập tức đổi bảy màu sắc.
Anh ta nghe tiếng thở hổn hển bên trong, xen lẫn với tiếng rên rỉ ngắt quãng của Sếp, nghe như vừa đau vừa sướng.
Thêm nữa còn có tiếng Công nói giọng nhẹ nhàng:
"Anh thấy thế này có thích không?"
Nghe cái kiểu âm thanh mờ ám này, ai ngây thơ mới không hiểu đang diễn ra cái gì! Nội tâm Thư ký kinh hãi, suýt nữa cắn trúng lưỡi: Mẹ ơi! Chẳng phải anh mình bảo hai người chỉ giả mạo thôi à? Vậy bây giờ hai người đang làm cái quái gì trong văn phòng vậy hả?!
Thư ký nghĩ bụng: Bảo mật thế này thì đúng là cao tay rồi, đến mình mà còn không biết?
Thư ký: Rên to như thế không biết kiềm chế à, may là mình nghe, chứ nhỡ ai khác nghe thì tính sao hả?!
Nhận thấy tiếng động bên trong càng lúc càng lớn, cuối cùng Thư ký không chịu nổi nữa liền gõ cửa.
Âm thanh bên trong đột ngột im bặt như bị rút phích cắm. Vài giây sau, Công từ từ mở cửa bước ra.
Thư ký nhìn Công từ đầu tới chân, thấy hắn có vẻ ngượng ngùng, quần áo xộc xệch, hơi thở còn chưa ổn định, môi đỏ bất thường, còn bóng nước nữa chứ.
Nội tâm Thư ký: Quả nhiên, tôi biết ngay mà!
Hai ông thần này ở trong đó chắc chắn làm chuyện không đàng hoàng rồi!
Thấy Thư ký cứ nhìn chằm chằm không nói gì, Công ngơ ngác sờ mặt:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!