Chương 2: (Vô Đề)

Sau khi Công giải thích qua lớp kính, Sếp vẫn giữ vẻ mặt rất điềm tĩnh.

Đơn giản vì anh không hiểu được tư duy của giới gay, chỉ nghĩ rằng ai cũng là đàn ông cả, trên người anh có gì thì trên người Công cũng có cái đó thôi. Phòng tắm lại nằm ngay cạnh giường, tấm kính mờ ấy có nhìn thấy chút chút cũng là chuyện bình thường, chẳng có gì to tát.

Sếp: Dù sao tôi cũng chẳng thấy hứng thú với thân thể đàn ông.

Nhưng với Công thì ngoài cảm giác lúng túng ra, việc nhìn thấy Sếp tắm cũng chẳng khác nào như nhìn thấy một chiếc bánh kem nhựa trước mặt một kẻ nghiện đồ ngọt, nhìn thôi mà không ăn được, đau lòng không chịu nổi.

Huống hồ Sếp lại đẹp trai, thân hình chuẩn như thế, hoàn toàn hợp gu của hắn nữa.

Trước đây Công còn có thể thầm ngưỡng mộ vẻ đẹp của Sếp, nhưng từ khi biết Sếp cũng có khả năng là gay, hắn càng không dám có ý đồ gì nữa.

Người trẻ thời nay chỉ thích nói khoác thôi, chứ hèn không dám động một cọng lông.

Đùa gì đấy, tưởng tượng ch! ch cấp trên thì phê thật đấy, nhưng thử ch! ch Sếp thật xem, khéo mà tiền mất tắt mạng ấy chứ!

Công: Dù có cơ hội ăn một bữa no, tôi cũng biết giữ lý trí để còn có cơm ăn cả đời.

May mà Sếp tắm nhanh, anh vừa ra thì đến lượt Công, không để hắn ngượng lâu.

Công nhìn lớp kính phòng tắm kín đáo kia, rồi lại quay sang nhìn Sếp trong bộ đồ ngủ đang lau tóc, Công thật không dám mở lời mời Sếp ra ngoài đi dạo.

Hắn đành cắn răng nghĩ:

Thôi được, nếu anh thực sự muốn quy tắc ngầm với tôi thì tôi nhất định phải thương lượng điều kiện cho xong!

Lẽ ra còn có một đồng nghiệp phụ trách kỹ thuật đi cùng họ nữa, nhưng người này bị trễ chuyến đi và tối mới xuất phát. Đến lúc ra khỏi chỗ đó rồi thì lại bị mắc kẹt vì mưa bão, thành ra giờ Công phải ở riêng với Sếp.

Công bước vào phòng tắm, tiếng nước bắt đầu rào rào. Sếp lau khô tóc xong ngẩng lên thì bất ngờ nhận ra... tấm kính phòng tắm trong suốt đến kỳ lạ!

Khi đứng trong đó, do hơi nước nên Sếp chỉ nhìn thấy bên ngoài mờ mờ. Cứ ngỡ rằng Công cũng như mình, chỉ thấy được màu sắc nhạt nhòa. Nào ngờ từ ngoài nhìn vào lại rõ ràng đến thế!

Chẳng khác gì đứng ngay trong phòng tắm nhìn Công tắm!

Tệ hơn nữa là đầu vòi hoa sen đặt sao cho khi Công đứng tắm lại xoay nghiêng về phía Sếp. Nghĩa là Sếp nhìn thấy rõ mồn một từ trên xuống dưới, chẳng che chắn được gì.

Sếp: Đây là kiểu kính gì mà khiến người bên trong tưởng mình có riêng tư, để người bên ngoài thoải mái ngắm vậy?!

Ai lại đi lắp cái kính dối trá này chứ?!

Sếp: Chả trách mặt Công lại lúng túng đến thế, hóa ra cậu ấy nhìn rõ thật!

Nhìn rõ mồn một cảnh Công tắm, Sếp bỗng thấy không khí trong phòng có chút gì đó không đúng, nhưng lại không nói rõ được đó là gì.

Con người thì chẳng ai hoàn hảo cả, Sếp tuy thông minh, sự nghiệp phát triển ổn định, nhưng phản ứng trong cuộc sống hàng ngày thì lại rất chậm chạp, chẳng mấy khi để ý sắc mặt người khác. Chính vì thế, sau lưng có không ít người thầm trách anh là kẻ dựa vào gia thế để khinh thường người khác.

Ban đầu Công cũng nghĩ Sếp là một tay độc đoán, tự mãn đến mức không ai chịu nổi. Nhưng sau khi làm việc với anh lâu, hắn mới phát hiện thực ra Sếp chỉ có EQ thấp bẩm sinh mà thôi. Nhưng khổ nỗi, kết quả thì lại chẳng khác gì một kẻ độc tài, tự cao tự đại cả.

Công không hề biết được cảm xúc của Sếp khi đứng ngoài thấy mình trong tình trạng trần trụi như thế nào. Hắn chỉ nhắm tịt mắt, tắm một cách nhanh nhất có thể rồi vội vàng mặc quần áo bước ra khỏi phòng tắm.

Lúc ra ngoài thì thấy Sếp đã nằm xuống ngủ rồi.

Công khẽ hỏi:

"Sếp ơi, anh ngủ rồi à?"

Sếp: ...

Công: Sao ngủ nhanh thế?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!