Bố Sếp cho người đón Công và Sếp về nhà cũ.
Công tự tin mình cũng đã là người từng chiêm nghiệm thế giới chút đỉnh rồi, nhưng lúc xe vừa bon bon tiến vào khu nhà, hắn không nhịn được quay qua hỏi Sếp:
"Yêu dấu ơi, khu nào là nhà mình vậy?"
Sếp điềm nhiên đáp:
"Toàn bộ chỗ cậu đang thấy đấy."
Công nhìn quanh qua cửa sổ, toàn bộ? Mình nhớ là đoạn đường vừa qua có sân cưỡi ngựa, sân golf, cả bãi cỏ chỗ đậu trực thăng, và cuối tầm mắt còn thấy cả những thứ khác chưa rõ là gì.
Công thấy tốt nhất không hỏi tiếp kẻo tim nhỏ bé của mình không chịu nổi, đành lặng lẽ đổi chủ đề.
Hắn lẩm bẩm:
"Lần đầu chơi lớn như này, hơi căng thẳng chút chíu."
Sếp nhìn mặt Công chẳng thấy tí căng thẳng nào, chỉ thấy vẻ hứng thú bừng bừng như muốn nhào ra thử hết mọi thứ ấy.
Xe chạy đến cổng của một tòa nhà uy nghi như hoàng cung mới dừng lại. Hai vệ sĩ đồng phục bước tới mở cửa cho Sếp, còn một người cầm lỉnh kỉnh đống túi đồ lớn nhỏ, nhìn là biết do Sếp chuẩn bị rồi.
Công nhanh tay xách phụ vài thứ rồi đi theo Sếp vào trong. Vừa bước vào toà nhà thì có quản gia ra tận nơi chào đón.
Từ lúc Sếp bước vào tòa nhà là đã toát ra một áp lực mạnh mẽ, đến nỗi Công đứng gần nhất cũng thấy căng thẳng, vô thức nuốt nước bọt mấy lần.
Hai người vừa bước qua sảnh là đến phòng khách.
Trong phòng rộng lớn có ba người đang xem TV, vừa nghe tiếng bước chân liền đồng loạt ngước nhìn.
Công đã xem ảnh nên biết ba người này chính là bố và anh chị của Sếp. Chỉ là Sếp bảo hôm nay cả gia đình sẽ có mặt, vậy còn mẹ Sếp đâu?
Nhưng chưa kịp nghĩ thêm thì Sếp đã giới thiệu dõng dạc:
"Bố, đây là xx. Trước bố còn bảo là con lừa bố, giờ bọn con đã lấy giấy chứng nhận rồi, bố còn gì để nói nữa không?"
Sếp:
"Nếu vẫn không tin, bố có muốn xem giấy kết hôn không?"
Công: !!!
Sếp, anh chơi lớn quá vậy? Mới vào đã tấn công trực diện luôn? Đáng lẽ phải ngồi ăn chút gì đã, nói vài câu xã giao cho có, mình làm từng bước một chứ!
Ba người trong phòng cũng bất ngờ vì độ thẳng thắn của Sếp, mặt mũi ai cũng biểu cảm khác hẳn.
Nội tâm bố Sếp: Kết hôn giả chứ gì? Thật sự nghĩ tôi không nhìn ra chắc?
Ánh mắt ông quét qua hai người, thấy tay họ trống trơn, bèn trầm giọng:
"Đã lấy giấy kết hôn, sao không mua nổi cái nhẫn đeo vào tay người ta?"
Cả Công và Sếp đều giật mình thon thót:
Tiêu rồi, lo làm thủ tục quá, quên bén vụ nhẫn luôn!
Vừa nghe bố Sếp nói xong, Công bất ngờ buông túi đồ đang cầm, mạnh miệng:
"Yêu dấu ơi, may là có bố mình quan tâm đến em đấy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!