Chương 13: (Vô Đề)

Sau chuyến công tác, thời gian trôi vèo cái đã đến lúc hắn với Sếp phải quay về.

Công lướt điện thoại, thấy mấy hôm trước Thư ký đăng một dòng status: Dưới giàn hoa cúc, ta nhìn về Nam Sơn thanh tịnh.

Vài ngày sau lại liên tục đăng mấy câu đậm chất nghệ, nội dung tóm lại là vừa yêu được, rồi lại bị tổn thương, không yêu nữa rồi lại yêu, quanh đi quẩn lại cứ như thế.

Công: "Thư ký chắc lại yêu đương gì rồi."

Sếp: "Sao cậu biết?"

Công: "Anh không nhìn thấy Thư ký đăng status à? Mỗi lần yêu đương là lại thích đăng kiểu "cảm xúc vu vơ" ấy."

Hắn tiện tay mở avatar của Sếp, phát hiện hóa ra Sếp không đăng một cái gì lên WeChat Moments cả. Đời này mà còn có người không đăng một dòng nào trên tường nhà luôn, đúng là bái phục!

Sếp: "Cậu ấy đăng mấy cái động kinh cả ngày, tôi chặn hết rồi. Mà cậu ấy đăng cái gì vậy?"

Công đưa Sếp xem, Sếp nhìn qua chỉ lạnh lùng phán: "Cậu ấy cũng rảnh ghê."

Nội tâm Công: Thư ký, tôi đâu cố ý bêu xấu cậu, tại Sếp ngồi ngay đây thôi, hihi.

Nhưng nghĩ đến tình hình của mình hiện giờ, Công cũng không cười nổi nữa.

Nguyên nhân không gì khác, một ngày trước bố Sếp gọi điện cho Sếp, quát: "Thằng con bất hiếu, bố biết rồi đấy! Anh với thằng nhân viên đấy chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới thôi, và anh vẫn đang độc thân!"

Sếp cố tỏ ra bình tĩnh: "Ai mách bố thế?"

Bố Sếp: "Hừ, tôi tự có nguồn tin của tôi. Lập tức về đây, đừng có mà trốn!"

Nguồn tin đáng tin đó chính là do Vương 2 màu tóc.

Sau khi bị Thư ký quần qua quần lại mấy vòng trên giường, Vương 2 màu tóc quyết định bỏ cuộc, vì rõ ràng cậu không định hy sinh vì công việc tới mức đó.

Ai mà ngờ được lúc đang làm nhiệm vụ lại bị người đàn ông xỏ xuyên mông mình đâu. Cái quả bồ hòn ấy sao mà mình cậu ngậm thôi được!

Vì vậy sáng hôm sau, khi Thư ký vẫn còn say giấc, Vương 2 màu tóc lủi ra khỏi cửa. Ai dè trong thang máy lại tình cờ gặp Công. Vừa thấy hắn là Vương 2 màu tóc quay mặt làm ngơ ngay lập tức, làm bộ như không quen biết gì hắn hết.

Nhìn thấy hắn, Vương 2 màu tóc lại nhớ tới cảnh tượng không mấy vui vẻ đêm qua, nên tâm trạng làm sao mà vui được?

Bố Sếp nghe Vương 2 màu tóc đòi bỏ cuộc thì lạnh lùng phán: "Bỏ thì được, nhớ chuyển nhà."

Vương 2 màu tóc tái mặt: "Chuyển nhà ạ?"

Bố Sếp: "Sau này ở thành phố này không có chỗ cho cậu đâu."

Vương 2 màu tóc: "!!!"

Vương 2 màu tóc nghĩ 0,01 giây rồi đổi ý ngay.

Sau khi não được thông suốt, cậu quay trở lại trước cửa nhà Thư ký: dù sao mông cậu cũng bị đ! t rồi, tốt nhất là lợi dụng cái gã Thư ký thân cận với Sếp luôn cho rồi.

Thư ký mở cửa thấy cậu, liền reo lên vui vẻ: "Tưởng em cũng như đám khác, sáng sớm là chuồn luôn chứ!"

Nội tâm Vương 2 màu tóc cười haha:... Nhẽ ra tôi cũng tính chuồn rồi đấy.

Vương 2 màu tóc giơ túi đồ ăn sáng lên cười ngọt: "Không có đâu, tôi chỉ ra ngoài mua đồ ăn sáng cho anh thôi."

Mắt Thư ký long lanh nhìn Vương 2 màu tóc đầy xúc động: "Em đúng là khác họ thật. Chưa ai ở lại đến tận sáng hôm sau mà không bỏ đi, lại còn mua đồ ăn cho tôi nữa!"

Vương 2 màu tóc: "Chứ sao, vì tôi thích anh mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!