Chương 5: (Vô Đề)

Lý Nương nhìn cô bé ngồi trên giường để mình tùy ý sắp xếp, ai mà ngờ rằng sau khi rửa sạch, khuôn mặt nhỏ nhắn này lại xinh đẹp đến thế.

Bà càng nhìn càng thích, đôi mắt chứa đầy tham lam giống như những con sóng biển cuộn trào, sắp nuốt chửng cô bé trước mặt trong biển khát vọng.

Tiểu Lưu Huỳnh hơi sợ hãi co rúm người lại, kết quả là "bốp" một tiếng, một cái tát đánh vào đầu cô.

"Không nghe lời nữa hả?"

"... Không phải, cháu, cháu nghe lời, dì, xin dì hãy liên lạc với bố mẹ cháu đi, họ sẽ rất lo lắng nếu không tìm thấy cháu,"

Vừa dứt lời thì lại một cái tát nữa, suýt nữa làm cô bé bay ra ngoài.

"Bố mẹ? Từ hôm nay tao chính là mẹ của mày, có người đã bỏ ra mười vạn mua mạng sống của mày, hiểu không?"

"Tao đã không g.i.ế. c mày đã là cứu mày một mạng rồi, còn dám nghĩ đến việc tìm bố mẹ? Mơ đi nhé."

Tiểu Lưu Huỳnh nằm nghiêng trên giường, ánh mắt đã mờ đi vì nước mắt, thân hình nhỏ bé run rẩy.

Cô không hiểu cái gọi là có người muốn mua mạng sống của mình, chỉ nhớ anh trai từng nói rằng chỉ có những đứa trẻ không nghe lời mới bị người xấu bắt đi, không bao giờ còn nhìn thấy bố mẹ và anh trai.

Nhưng rõ rang cô luôn rất ngoan ngoãn, tự mình mặc quần áo, tự mình ăn uống, tự mình ngủ, mà cô cũng rất nghe lời bố mẹ và các anh trai, tại sao vẫn có người xấu muốn bắt cóc cô chứ?

"Anh hai... Anh ơi... Anh không phải nói nếu em nghe lời thì người xấu sẽ không bắt em đi sao, hu hu hu..."

Khương Thành Du nghe thấy câu tự nói thầm của cô bé không khỏi thấy đau lòng.

Khi còn nhỏ, anh ta thật sự thường dùng những lời này để dọa Tiểu Lưu Huỳnh, không ngờ cô lại nhớ mãi.

Fan của Khương Thành Du cũng hiếm khi im lặng một chút, giờ đây những người phát bình luận đều là những người xem livestream vì sự tò mò về phát minh này,

[Vừa nãy khi màn hình mờ tôi còn tưởng kính bị hỏng, ai ngờ lại phát hiện là Tiểu Lưu Huỳnh khóc, làm tôi cũng muốn khóc theo.]

[Đúng vậy, cảm giác nhập vai thật sự quá mạnh, vừa rồi cái tát dường như đã đánh vào mặt tôi qua màn hình, Tiểu Lưu Huỳnh thật đáng thương.]

[Không phải các bạn đã quên trọng tâm rồi sao?

Không phải là có người muốn mua mạng sống của cô ấy sao?]

Một bí mật chấn động nữa, xem ra chỉ một ngày sau khi xảy ra chuyện đã có người tìm được vị trí của Tiểu Lưu Huỳnh, thậm chí còn trực tiếp mua người g.i.ế. c người.

Mắt Khương Tư Niên dần dần xuất hiện tơ máu, lực độ lớn đến nỗi suýt nữa bóp nát chiếc ghế trong tay, người đứng sau màn lại không phải vì tiền chuộc, mà là vì mạng sống!

Mười vạn ư?

Chỉ cần có bấy nhiêu tiền mà có thể khiến người ta tồi tệ đến mức này…

[Có vẻ như kẻ buôn người này cũng còn chút lương tâm, tối đa chỉ là có chút tính khí dữ dằn mà thôi, là Tiểu Lưu Huỳnh quá không biết tốt xấu!]

Vừa mới phát bình luận này ra, mọi người đã nghe thấy giọng nói của người phụ nữ từ màn hình phát ra.

Cô ta nói:

"Cô bé này giờ vẫn chưa thể bán được, bên ngoài đang treo đầy thông báo tìm người của nó."

"Theo tôi, chúng ta nuôi lớn nó đi, khuôn mặt nó đẹp như vậy, bán cho những ông chủ giàu có thì dễ như trở bàn tay."

Hai câu nói như tát thẳng vào mặt…

Người vừa gửi bình luận này lập tức bị vô số người chửi rủa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!