[Đau lòng, hóa ra Khương Lưu Huỳnh là người bị bắt nạt, nhưng tại sao tìm trên mạng lại nói rằng cô ấy là người cầm đầu bắt nạt bạn học? Còn có những người nói họ tận mắt thấy Khương Lưu Huỳnh đánh người?
Có thể nào ra giải thích không?]
[Cái này không khó, không phải là Khương Oản Oản cứ khóc suốt rồi đổi trắng thay đen sao, đừng nói những đứa trẻ con đó, ngay cả tổng giám đốc Khương Tư Niên và Khương Thành Du đại ảnh đế cũng bị lừa xoay quanh.]
[Phát tán tin đồn thì không mất gì, còn đính chính thì phải chạy đôn chạy đáo, tôi vừa vào trang weibo của Khương Lưu Huỳnh, thấy tất cả phần bình luận đều là lời nguyền rủa, thật sự rất đáng sợ.]
[Tôi cũng đã tìm nguồn gốc của tin đồn này, lúc đó là Khương Oản Oản trong một buổi lễ trao giải Nữ chính xuất sắc đã bóng gió về Huỳnh Huỳnh, nói rằng tính tình của Huỳnh Huỳnh không tốt, có nhiều người trong trường sợ cô ấy… rồi sau đó mới có tin đồn bắt nạt.]
Bạch Ly khó khăn lắm mới rời ánh mắt khỏi màn hình, anh biết Khương Lưu Huỳnh đã từng bị bắt nạt ở trường, nhưng anh không ngờ nó lại m/á/u me và b/ạ/o l/ự/c như vậy.
Thật buồn cười là nhà họ Khương không hề biết chuyện này, lại còn cho rằng Khương Lưu Huỳnh mới là người gây ra b/ạ/o l/ự/c.
Hạt Dẻ Rang Đường
Mà trong khi Khương Oản Oản chẳng có vết thương nào, lại vẫn được xem như hình ảnh người bị bắt nạt trong mắt họ.
"Khương Đại Thiếu, Khương Nhị Thiếu, các anh đã lệch đến mức nào mà mắt cũng không còn nhìn ra nữa sao? Ai bắt nạt ai mà không nhận ra sao?"
Khương Tư Niên lắc đầu, không trả lời, đầu óc anh gần như sắp nổ tung mà vẫn không hiểu được Khương Oản Oản… tại sao cô ta lại đối xử với Huỳnh Huỳnh như vậy?
Rõ ràng Huỳnh Huỳnh đã hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao, từ bài tập đến bảng thông tin, tất cả các mưu kế của cô ta cũng đều thành công, Huỳnh Huỳnh đã bị cô ta hại đến mức bị tất cả mọi người quay lưng, tại sao còn phải để Huỳnh Huỳnh ở lại chịu đánh?
Khương Thành Du nghiến răng hỏi: Ý cậu là gì!?
Anh ta không giống Khương Tư Niên điềm tĩnh, khi nghe câu hỏi đầy khiêu khích và chế giễu như vậy, anh ta hoàn toàn không thể suy nghĩ kỹ được, đầu óc chỉ toàn là phản bác và biện minh:
"Mỗi lần chúng tôi gặp Khương Lưu Huỳnh đều thấy nó ổn cả, chưa bao giờ thấy nó có vết thương."
"Nếu nó chủ động cho chúng tôi xem vết thương, nói cho chúng tôi những vụ bắt nạt, chẳng phải chúng tôi sẽ giúp nó giải quyết rồi sao?"
[Tôi đã bỏ theo dõi, tạm biệt Khương ảnh đế.]
[Tại sao không cho các anh xem, các anh không có chút tự trọng nào sao? Trước đây tay của Huỳnh Huỳnh có một vết thương dài như vậy, các anh mắng cô ấy tự chuốc lấy, các anh quên rồi sao?]
Bạch Ly nhếch môi, dường như đang nói:
"Xem đi, không cần tôi lên tiếng, đã có người mắng các anh rồi."
Đây là lần bỏ theo dõi lớn nhất trong 8 năm sự nghiệp của Khương Thành Du, rất nhiều người chế giễu diễn xuất của anh ta còn không bằng Khương Oản Oản, hoài nghi danh hiệu ảnh đế của anh ta là do có khuất tất, tin đồn cứ thế xuất hiện từng đợt.
Cảnh ngã ngựa, người ta càng xô đổ càng rõ.
Đúng lúc này, nhân viên kỹ thuật phía sau lặng lẽ ghé vào tai Bạch Ly:
"Tiến sĩ, ID đó… giống như từ hư không xuất hiện vậy. Sau khi ảnh biến mất, chúng tôi không thể tìm thấy ID đó nữa, mà hệ thống cũng không có bất kỳ bản ghi nào…"
Bạch Ly bất lực xoa mắt.
Với hành động táo bạo vừa rồi, đây là kiểu không thèm che giấu nữa sao?
Máy móc không thể tự sinh ra ý thức được, chắc chắn có ai đó đã xâm nhập vào hệ thống của họ.
Nhưng mục đích của đối phương… dường như là đang giúp Huỳnh Huỳnh?
…
Màn hình vẫn không để sự việc có quá nhiều thời gian lan rộng, tiếp tục phát những hình ảnh tiếp theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!