"Khương Lưu Huỳnh, con… con sao có thể lấy rắn ra để dọa em gái mình được chứ!"
"Bố biết con không hài lòng về hai người thân mới thêm vào gia đình này, nhưng con sao có thể bắt nạt họ như vậy? Hay là mười năm sống ở quê đã biến con thành một người phụ nữ thô lỗ, cục mịch như thế rồi?"
"Không chỉ vô tình vô nghĩa, mà còn thô bạo đến thế, đi bắt cái thứ… kinh tởm kia. Cũng may chưa gây tổn thương cho ai, nếu cắn phải Oản Oản thì bố sẽ…"
Sẽ làm gì?
Những lời phía sau ông ta không nói ra, nhưng bàn tay giơ lên đã nói thay tất cả.
"Thật khiến ta thất vọng. Tư Niên đã phạt con q/u/ỳ thì con cứ q/u/ỳ ở đây cả đêm đi. Ngày mai cũng không cần đi học nữa."
Những lời lẽ cay nghiệt nối tiếp nhau như từng giọt mưa xối thẳng xuống người cô bé, mà người thốt ra những lời chỉ trích đó, lại chính là bố ruột của cô…
Ông ta không khác gì những người khác, chỉ tin mỗi lời Khương Oản Oản nói,
Thậm chí còn tệ hơn:
Ác ý bôi nhọ, cố tình hạ thấp Khương Lưu Huỳnh.
Đứng trong văn phòng của mình, Khương Chấn Thiên nhìn màn hình lớn của tòa nhà đối diện, thấy cảnh tượng mình đang mắng con gái.
Ông c/h/ế/t lặng.
Hồi đó… mình đã nghiêm khắc đến thế sao?
Khoan đã, vấn đề không phải là mình đã làm gì, mà là tại sao họ lại phát cái này lên?!
Có liên quan đến buổi phát sóng ký ức hôm qua không?
Hơn nữa, trên màn hình kia còn thấy được cả hai đứa con trai của mình!
Tư Niên hôm qua trốn làm một lần đã đành, hôm nay lại trốn tiếp!
Còn Thành Du, không phải gần đây nó có một bộ phim cần quay sao?
Khương Chấn Thiên cảm thấy bất an, việc cấp bách nhất lúc này là làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Ông vội vàng gọi cho trợ lý, và câu trả lời nhận được khiến ông hoàn toàn không ngờ tới.
Trợ lý nói:
"Đại tiểu thư đã ký hợp đồng tham gia thí nghiệm nghiên cứu ký ức. Giờ đây, thành phẩm đã được ra mắt toàn cầu, hầu hết các công ty đều đã ký hợp tác với Bạch Thị. Lúc đó tôi hỏi ý kiến ngài, ngài nói… những chuyện liên quan đến đại tiểu thư thì không cần báo cáo với ngài."
Khi nói ra điều này, giọng trợ lý run rẩy không ngừng.
Ai trong công ty cũng đều biết về Khương Lưu Huỳnh và những hành vi tai tiếng của cô. Vì vậy, khi nhận được lời mời tham gia dự án này, mọi người đều phản đối. Sau khi nhận được ý kiến phủ định của Khương tổng, họ thậm chí chẳng buồn xem xét.
Nhưng ai mà ngờ được, đây lại là một dự án xuất sắc! Ký ức trích xuất thật sự!
Điều khiến họ càng ngạc nhiên hơn chính là ký ức của đại tiểu thư hoàn toàn trái ngược với ấn tượng về cô trong lòng mọi người.
Rõ ràng là một thiên thần dịu dàng, lương thiện, lại bị vu oan thành một kẻ tâm địa rắn rết.
Ngược lại, nhị tiểu thư thì…
Khó mà đánh giá.
"Tôi… tôi từng nói vậy sao?"
Khương Chấn Thiên mở miệng, giọng khàn đi, vẻ mệt mỏi lộ rõ. Cuối cùng, ông nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!