Chương 169: (Vô Đề)

Bộp——

Màn hình phát trực tiếp vụt tắt.

Bình luận im lặng một lúc lâu rồi mới tiếp tục tràn ngập màn hình:

[Mọi người có cảm thấy… có gì đó không đúng không? Câu cuối cùng anh ta nói là Thả tôi đi?? Không phải chính anh ta tự biên tự diễn sao?

Không lẽ đây là một vụ bắt cóc thật?!]

[Xì, khinh thường, tôi không quan tâm anh ta có bị bắt cóc hay không, chẳng phải chính miệng anh ta thừa nhận sao? Lại là đám ngu ngốc các người hiểu lầm về Huỳnh Huỳnh của chúng tôi rồi.

Cô ấy có kỹ thuật tốt như vậy, là bị cái kẻ vướng víu kia hại thôi, hiểu chưa?]

[Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa đây? Tiến sĩ Bạch—à phì, Bạch Ly vẫn đang yên ổn trong bệnh viện chúng tôi đấy! Hôm qua còn đánh nhau với Khương Tư Niên phải nhập viện nữa kìa!

Không tin thì tôi chụp cho các người xem—jpg.]

Cô y tá tiện tay bấm chụp một tấm, gửi đi mà chẳng buồn nhìn lại.

Và thế là trên màn hình của tất cả mọi người hiện ra một bức ảnh: Bạch Ly đang nằm trên giường bệnh, đột nhiên mở mắt trừng trừng.

Hình ảnh này… trông giống hệt với Bạch Ly bị trói trên ghế khi nãy! Nhưng mà…

Chỉ mới mấy phút trôi qua thôi mà? Sao có thể từ nhà kho chạy tới đây nhanh vậy? Chẳng lẽ công nghệ của nhà họ Bạch đã tiên tiến đến mức có thể dịch chuyển tức thời rồi sao?!

Hay là… công nghệ nhân bản?

Phân thân? Chứ đâu thể nào là phẫu thuật thẩm mỹ được…

Dù sao thì, cô y tá vừa khẳng định chắc nịch rằng Bạch Ly luôn ở đây, chưa từng rời đi. Vậy nên, cái người ở nơi tối om kia chắc chắn không thể là anh ta được!

Mọi thứ rối tung lên.

Không chỉ những người khác hoang mang, ngay cả Bạch Ly, người vừa tỉnh dậy, cũng đầy hoang mang.

Phản ứng đầu tiên của anh ta là đưa tay chạm vào lưỡi mình.

May quá, vẫn còn. Không bị anh ta cắn đứt.

Vậy thì… bây giờ anh ta đang ở đâu?

"Bệnh viện??? Sao mình lại ở đây? Ai đã đưa mình tới đây?"

Cô y tá:

"Hả? Anh không phải luôn ở đây sao?"

Một câu nói khiến CPU trong đầu Bạch Ly như bốc khói.

Nếu anh ta thực sự đã luôn ở đây, vậy thì người trong nhà kho là ai?!

Không lẽ tất cả những gì vừa xảy ra… chỉ là một giấc mơ sao?

"Khụ khụ, ừm… Anh Bạch, chúng tôi đều rất tò mò, người bị trói trên ghế trong live stream khi nãy có phải là anh không? Anh làm sao mà phân thân được vậy?"

Cô y tá vỗ vai anh ta, hỏi một câu khiến tim Bạch Ly chợt run lên.

Không! Tất cả chuyện này không phải là mơ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!