Chương 9: (Vô Đề)

Ôn Hạc Miên, hiệu Tương Tinh, là một trong sáu đại Trưởng lão của Huyền Hư Kiếm Phái, là thiên tài kiếm đạo năm xưa từng một kiếm gây chấn động trời đất.

Tiếc rằng hắn bị thương nặng trong trận đại chiến tiên ma, từ đó về rút về cư ngụ ở Thanh Hư Cốc, không để ý việc đời, cả ngày làm bạn với tiếng đàn nơi sơn dã.

Thậm chí còn có tin đồn hắn lạnh lùng sắt đá, đối xử với mọi người xa cách như hoa trên núi cao, quả thực bê nguyên hình tượng đẹp

- mạnh

- thảm trong sách giáo khoa.

Lúc này phần lớn sương mù trên núi đã bị tiếng đàn thổi bay đi. Xuyên qua làn khói trắng mịt mù như tấm lụa mỏng, bóng dáng thiếu niên lặng lẽ hiện lên cách đó không xa.

Mái tóc dài của hắn buông xõa, bay phất phơ nhẹ nhàng trong gió thoảng, hệt như một dòng thác đen đổ xuống, lướt qua sườn cổ trắng gầy và bộ đồ trắng không nhiễm một hạt bụi.

Hắn ngồi đối diện với Ninh Ninh dưới một gốc cây cổ thụ khác, những bộ rễ nâu sậm đan xen tỏa ra màu xanh tươi, tạo nên tầng bóng dày nặng cho người thanh niên.

Có ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống, làm ướt nhẹp đôi mắt đen láy của Hắn. Hắn có đôi mày thanh tú, sống mũi cao, đôi môi mỏng của hắn hơi mím không chút huyết sắc, hệt như tờ giấy mỏng và nhợt nhạt.

Ánh nắng bao phủ khắp nơi, thậm chí tới làn da trắng sáng lạnh lẽo của hắn cũng thấp thoáng tia sáng động đậy. Sương trắng quấn quanh mái tóc đen, gió nhẹ thổi bay một góc áo trắng, như thể có vị thần giáng thế.

Nếu là người khác nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn họ sẽ kinh ngạc từ tận đáy lòng trước phong thái tiên nhân của hắn. Nhưng Ninh Ninh lại cười lạnh từ tận đáy lòng.

Còn gì khó chịu hơn khi người ta thấy chết mà không cứu?

Đó là tên kia mặc cho bạn tự sinh tự diệt, thi thoảng còn ngẩng đầu lên nhìn bạn, trong ánh mắt kèm theo sắc thái vui mừng, tưởng như bất cứ lúc nào cũng không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Tương Tinh Trưởng lão từng được đào tạo chuyên nghiệp nên sẽ không dễ bật cười…

Trừ phi thật sự không kìm được nữa.

Buồn cười ghê cơ? Hả? Chẳng phải nàng chỉ ôm cục đá tự đập vào chân mình thôi sao?

Ngu ngốc! Xấu xa! Đồ hẹp hòi! Không giúp thì thôi, hết một nén hương nàng lại trở về làm một trang hảo hán!

Đây là những câu mắng chửi độc ác nhất trong đầu Ninh Ninh.

Rõ ràng trong nguyên văn, Ôn Hạc Miên không phải người có lòng dạ đen tối thế này.

Bùi Tịch sinh ra đã đen kịt, đại sư huynh là bông sen đen không thể dâm loạn, chỉ mình hắn và tiểu bạch long Lâm Tầm luôn duy trì đạo tâm tinh khiết từ đầu tới cuối, hoàn toàn là nhân vật chuẩn hệ chính phái.

Lâm Tầm là con trai ngốc nhà địa chủ, trong khi Ôn Hạc Miên thuộc hàng đạo tâm trường tồn, chính khí lẫm liệt.

Thời niên thiếu của hắn thuận buồm xuôi gió, không gặp quá nhiều sự hiểm ác trong bản tính con người. Sau đó hắn công thành danh toại, tuy hình thành nên loại tính cách lạnh lùng hờ hững, không thích nói chuyện với người khác, nhưng lòng dạ luôn trong suốt như gương sáng.

Hắn xem thường việc bắt nạt người dưới, không muốn leo lên địa vị cao, trước nay đều một thân một mình, bất kể nguyên chủ khiêu khích và sỉ nhục nhiều lần thế nào thì hắn vẫn chọn cách đối xử lạnh nhạt, coi thường việc trả thù.

Thế quái nào giờ biến thành như vậy rồi?

Kế đó nàng đau tới chết nặng, dứt khoát trưng bản mặt vô cảm đứng im tại chỗ, kệ cho gió lạnh đập loạn lên mặt. Không biết qua bao lâu, cảm giác tê dại lan khắp toàn thân nàng cuối cùng cũng dần dần lắng xuống.

Ninh Ninh cắn chặt răng, thử động đậy chân phải.

Máu đông lại giờ đây co giật mạnh mẽ, chạy khắp nơi như bị co thắt. Một dòng điện tê dại lan từ lòng bàn chân tới đầu gối. Sức lực nàng chưa kịp khôi phục hoàn toàn thì cả người đã đứng không vững, tức thì ngã lăn ra đất.

Tiếng đánh đàn bỗng dừng lại, Ôn Hạc Miên im lặng cau mày.

Dường như nỗi đau buồn quá lớn khiến lửa chạy vào lòng, làm nàng ngất đi vì khóc. Phải trải qua điều gì mới có thể khiến một cô gái hiểu ý người bi thương tới mức này chứ?

Tuy hắn không thích người ngoài, nhưng hôm nay tìm một tri âm hiếm có, thế là hắn không chút suy nghĩ bước tới gần Ninh Ninh, cúi người duỗi tay về phía nàng: Đạo hữu?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!