Chương 46: (Vô Đề)

Trận độ hồn là đại trận lấy thân tuẫn pháp của nhà Phật, sở hữu uy lực vô cùng mạnh mẽ. Chưa kể mấy ngàn hồn phách phong ấn trong Nga Thành đã bị luyện chế suốt một năm, do đó sức mạnh của trận pháp càng tăng cao hơn.

Kim quang phủ đầy trời, toàn bộ yêu ma trong thành đều không có chỗ trốn. Ngay cả tiếng kêu rên hoảng hốt cũng không kịp thốt ra đã hóa thành tro bụi và ảnh ảo.

Ninh Ninh đứng một mình trong Phật đường đổ nát, buồn bã nhìn quanh bốn phía.

Trước đó trong ảo cảnh, lúc Trần Lộ Bạch dẫn đoàn người bọn họ đi khắp hang cùng ngõ hẻm đã tới nơi này.

Năm đó Linh Tuyền Tự được bao phủ trong phật quang với tượng Phật uy nghiêm, khách hành hương ra vào tấp nập; giờ đây lại tiêu điều vắng vẻ, chỉ còn một mình nàng.

Trên tế đàn vẫn còn ánh lửa lập loè, nhưng người con gái đứng nơi đó đã biến mất từ lâu. Ninh Ninh nhìn về phía nàng ấy từng đứng, bỗng nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân của đám người Trịnh Vi Khởi, vậy là nàng âm thầm gạt sạch nước mắt đi.

Tự hủy dung mạo, dẫn yêu nhập thể, đeo chiếc mặt nạ giả dối hết ngày này qua tháng nọ, biến thành một con người hoàn toàn xa lạ.

Trần Lộ Bạch dũng cảm như vậy, không cần người khác thương hại hay cảm thông.

Ninh Ninh tôn kính nàng ấy.

Trần Lộ Bạch chết, kim quang xuất hiện, tầng kiểm tra của Tháp Phù Đồ này cũng tới hồi kết.

Nga Thành ngày xưa giờ đã không còn.Tất cả mọi người đều thu được rất nhiều từ chuyến đi này.

Thực tế người tu đạo có rất nhiều cách để kiếm tiền, chẳng qua nhóm đệ tử trong môn phái như Ninh Ninh rất ít khi có cơ hội xuống núi, đa số thời gian đều khổ công tu luyện trên núi, nguồn thu nhập chỉ có tiền tiêu vặt hàng tháng của Huyền Hư Kiếm Phái.

Tuy nhiên kiếm tu thì tốn tiền rèn kiếm rồi mua kiếm phổ, phù tu thì tốn tiền mua nguyên liệu, về phần mị tu, ai ai cũng biết đồ trang điểm và mỹ phẩm chăm sóc da bất kể thời cổ đại hay hiện đại đều thuộc hàng có giá trị xa xỉ. Nếu muốn nâng cao nhan sắc cũng phải tiêu đến rất nhiều tiền.

Điều này cũng khiến một số lượng lớn đệ tử không đủ tiền sinh sống, nhất là đám kiếm tu giỏi phá hoại, đôi khi luyện kiếm không phải chém cổ thụ trên núi mà là phá các cột đá trên võ trường, chập lên một cái là không coi ai ra gì.

Tiền sửa chữa, tiền thuốc men, tiền dưỡng nhan cứ thế chồng lên một đống, khiến cho những gia đình nghèo khó lại càng thêm khốn đốn.

Nhưng giờ đã khác rồi!

Luồng gió cải cách thổi khắp mặt đất, màn tranh đua trong Tháp Phù Đồ giúp mọi người cuối cùng cũng có tiền!

Ninh Ninh không còn là người hàng tháng đều chờ môn phái cứu tế nữa, giờ uống nước cũng thấy tự tin. Nàng nhẹ nhàng cầm tách trà lên nhấp một ngụm, rũ mắt nói từng chữ Hán đầy ưu nhã: Bạch Khai, 82 năm.

Thiên Tiện Tử không hiểu ý nghĩa trong câu nói này, nhưng vì nàng thường xuyên nói những câu khiến người ta không thể hiểu được nghĩa, vậy nên ông ấy nghĩ đồ đệ trẻ tuổi nhà mình luyện kiếm quá mệt mỏi, đâm ra vô thức nói mấy lời linh tinh.

Ông ấy bước trên mặt nước, khoanh chân ngồi trên mặt đất thực sự không có phong phạm của cao nhân lánh đời:

"Sao lần này Ninh Ninh lại đặc biệt tới đây tìm ta?"

"Con và sư tỷ, sư đệ cùng nhau thông qua yêu biến ở Nga Thành trong Tháp Phù Đồ."

Ninh Ninh nhẹ giọng nói:

"Sư tôn, nếu trong lịch sử thực sự có Nga Thành, vậy cuối cùng kết cục của nó thế nào?"

Nàng tiếp xúc nhiều nhất với Trần Lộ Bạch trong ảo cảnh, sau đó lại phá ảo cảnh, cũng chính Ninh Ninh tận mắt trông thấy nàng ấy bất chấp nhảy vào trong lửa.

Từ trước tới nay nàng rất ít khi trải qua những lần sinh ly tử biệt, vậy nên trong lòng vẫn giữ tâm trí của một đứa bé, chưa kể phương thức hy sinh của Trần Lộ Bạch lẫy lừng như vậy, đương nhiên nàng không thể thờ ơ được.

Nga Thành?

Thiên Tiện Tử hồi tưởng lại, nhẹ nhàng cười nói:

"Cửa đó rất khó, thế mà các trò vẫn qua được?"

Đó là sân rèn luyện do Huyền Hư Kiếm Phái cố ý mở ra cho nhóm đệ tử, Tháp Phù Đồ không chỉ kiểm tra kiếm thuật, còn chú ý tới trí tuệ và suy nghĩ. Điển hình trong đó là màn yêu biến ở Nga Thành không chừa một ai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!