Chương 24: (Vô Đề)

"Thả Thiên Tâm Thảo vào trong cái lò này, đợi sau khi ta luyện chế bảy ngày sẽ thành đan."

Thiên Tiện Tử nhìn làn khói trắng từ từ bay ra khỏi lò, không khỏi cảm thán từ tận đáy lòng:

"Không hổ là linh thực thánh giai, ngay cả luồng khí thoát ra khi luyện đan cũng tràn đầy linh khí. Nếu ăn đan dược này xong, chắc chắn tu vi của trò sẽ tăng lên rất nhiều."

Thiên Tâm Thảo có tác dụng rất lớn trong việc nâng cao tu vi. Sau khi trở về từ Lưu Minh Sơn, Thiên Tiện Tử đã chủ động đề nghị luyện đan giúp Ninh Ninh.

Theo lời của ông ấy thì

"Đám mọt sách ở Niêm Xuân Đường chỉ làm vui cho có thôi, còn luyện đan thật thì phải xem sư tôn ta đây".

"Không phải ta tự kiêu đâu, hồi trẻ để kiếm tiền mua kiếm phổ, ta đã dốc lòng nghiên cứu luyện đan, ngay cả đan sư cấp cao cũng khen ta nhanh nhạy, rất có thiên phú trong lĩnh vực này."

Thiên Tiện Tử nhắc tới thời vàng son ngày xưa là không ngừng miệng được, khóe miệng cười sắp vểnh lên trời luôn, chẳng có dáng vẻ làm thầy người ta gì hết:

"Đường chủ Niêm Xuân Đường còn từng hỏi riêng ta là có hứng thú theo ông ta học chế dược không, rồi bị ta từ chối không do dự."

Ninh Ninh hít hương thơm tràn ngập khắp xung quanh, ngửi thấy mùi hoa cỏ và nước mưa thấm vào ruột gan. Linh khí trong cơ thể nàng như được bồi bổ, tụ lại một cách ôn hòa.

Nàng hơi tò mò:

"Sư tôn, vậy sao bây giờ ngài không tiếp tục luyện đan kiếm tiền?"

Người thanh niên có đôi lông mày dáng mảnh nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ bướng bỉnh không thể che giấu được:

"Luyện đan kiếm tiền, đồng nghĩa với việc thứ mình vất vả làm ra phải chắp tay dâng cho người khác. Ta không thích cảm giác này."

Nói xong ông ấy vươn tay ra, chán nản đụng vào một làn khói trắng. Thoáng cái, đầu ngón tay trắng trẻo đã nhuốm màu hồng nhạt:

"Không ai có thể sai bảo ta hết. Thay vì nghe đám yêu cầu dài dòng của đám người đó thì chẳng bằng rút kiếm đánh một trận cho đã."

Không thể có chuyện làm thuê được. Quả nhiên là đại năng kiếm đạo mà tất thảy người trong thiên hạ đều biết đến. Dù nghèo thành vỏ dưa thì cũng không bao giờ trở thành bên B.

Ninh Ninh chỉ có thể tiếp tục gật đầu.

Thiên Tiện Tử thấy nàng như suy tư gì, tò mò hỏi: Nghĩ gì thế?

Con cảm thấy… Nàng ngoan ngoãn đáp, không rời mắt khỏi làn khói trắng: "Với đa số mọi người, thật ra việc tu đạo cực kì không công bằng.

Người bình thường không có căn cốt xuất sắc, cũng không có cơ duyên đạt được cơ hội tìm kiếm thì với dạng thiên tài địa bảo thế này, sợ rằng có mất cả đời cũng không thấy.

Suốt cả cuộc đời họ đều không thoát khỏi mấy chữ tầm thường xuôi dòng, bình thường không có gì đặc biệt."

Trước kia Ninh Ninh còn cảm thấy, tu tiên cũng giống hệt kì thi đại học ở thế giới trước. Cả hai đều phải leo từng bước lên trên, dựa vào việc tích lũy theo thời gian để liên tục mạnh hơn.

Nhưng giờ nghĩ lại, giới Tu Tiên còn khắc nghiệt hơn nhiều so với kì thi đại học.

Xét về mặt thiên phú, khổ luyện mấy chục năm chưa chắc bằng kiếm cốt bẩm sinh;

Xét trên gia thế, trẻ con trong gia đình giàu có hoặc trong tông môn được cung cấp linh dược từ khi sinh ra, không khó để tăng mạnh tu vi. Ví như Thiên Tâm Thảo nàng lấy được trong bí cảnh có thể giúp thực lực nàng tăng mạnh mà không cần cố gắng nhiều.

Nhưng với dân chúng bình thường một không có tiền tài, hai không có cơ duyên, cả đời cũng chẳng thấy được bao nhiêu linh đan diệu dược.

Thế gia đại tộc lũng đoạn tài nguyên, đám dân chúng bình thường không tìm ra lối thoát. Giỏi thì càng giỏi, mà kém thì càng tụt lại phía sau, quả thực là vòng tuần hoàn ác tính.

"Sao Ninh Ninh lại bắt đầu nghĩ tới vấn đề này?"

Thiên Tiện Tử nâng mày, cười:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!