Chương 20: (Vô Đề)

Ninh Ninh dựa theo bản đồ, chạy một mạch vào sâu trong rừng. Ánh mắt trời dần xua tan bóng đêm còn sót lại, cảnh tượng trước mắt cũng từ từ trở nên sáng sủa và thoáng đãng hơn.

Xuyên qua rừng cây um tùm, nàng bất ngờ đi đến một vách đá.

Xướng Nguyệt Phong là nơi tận cùng của Tiểu Trọng Sơn, lướt mắt qua chởm đá xung quanh, đó là một vách đá dựng đứng cao ngất. Đại dương bên dưới mênh mông vô tận, bọt sóng màu trắng vỗ lên vách đá, trông cực kỳ giống những ánh kiếm trôi nổi, nhanh chóng lướt qua.

Những người tiến vào bí cảnh Tiểu Trọng Sơn đều là tu sĩ Kim Đan kỳ. Bậc tu vi này không thể đánh lại Huyền Điểu, càng không thể vượt qua sự tấn công sắc bén của nó để vào nơi đây và nhìn thấy dáng vẻ thật sự của Ngân Ti Tiên Diệp.

Ngay cả nguồn gốc tin đồn

"Ngân Ti Tiên Diệp mọc ở Xướng Nguyệt Phong" cũng là từ một đệ tử tiến vào bí cảnh mấy năm trước nói, cậu ta trùng hợp bị đưa đến nơi này nên mới nhìn thấy loài tiên thảo cấp truyền thuyết kia…

Còn về chuyện cậu ta kêu cha gọi mẹ, chạy thoát thành công bằng cách nào, đó lại là một câu chuyện mạo hiểm kích thích khác.

Mà bây giờ, Ninh Ninh đứng trên đỉnh vách đá, gió lớn thổi đến làm nàng nheo mắt lại. Nhìn thấy khung cảnh trước mặt, khóe miệng nàng cong nhẹ.

Trên mặt đất bằng phẳng nơi cuối vách đá, có một gốc linh thực tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Khác với thực vật bình thường, nó tổng cộng chỉ có một mảnh lá cây hẹp dài, cả ngọn cây được phủ một màu bạc lấp lánh như tuyết, bấy giờ lại được tô điểm bởi nắng mai nhàn nhạt, trông càng thơ mộng như tranh.

Cuồng phong gào thét khắp đỉnh núi, cát bay đá chạy, nhưng nó vẫn lẳng lặng đứng trong góc sâu nhất của bí cảnh, không hề có chút dao động nào. Ánh sáng trên trời và bóng tối dưới đất đều tụ lại nơi đây, không hổ là loài cây được sinh ra bằng cách hấp thu tinh hoa nhật nguyệt.

Dù là Ninh Ninh cũng có thể cảm nhận được cây linh thực này đang tản ra linh khí nhu hòa, ắt hẳn đây chính là Ngân Ti Tiên Diệp trong truyền thuyết.

Không biết Hạ Tri Châu chặn Huyền Điểu được bao lâu, nàng không kịp lo những chuyện khác, nhanh chóng cất bước tiến lên hái tiên diệp.

Giống với Thiên Tâm Thảo, loại linh thực thánh giai này thường phải cần mấy trăm năm mới ngưng tụ thành một ngọn cây. Do đó Ninh Ninh vô cùng cẩn thận, không dẫm vào rễ cây trên đất, để chúng có thể nhanh chóng mọc ra lần nữa.

Thế nhưng sau khi hái xong và ngẩng đầu, đôi mắt nhoáng lên, nàng không khỏi sửng sốt.

Vách núi cây cối thưa thớt, thứ đó được bao quanh bởi tầng tầng đá. Ở một góc bị đá che khuất, một sắc đỏ chói mắt bỗng xuất hiện.

Thứ đó có hình trái xoan như quả trứng.

Tròn xoe, cao khoảng chừng một mét hơn, mang màu đỏ tươi hệt như lông của Huyền Điểu, nhìn từ xa trông như một ngọn lửa rực cháy.

Nó ở một nơi vô cùng bí mật, hơn nữa Ninh Ninh chỉ nghĩ đến việc lấy tiên thảo, thế nên trước đó nàng không hề phát hiện bóng dáng của thứ này. Bây giờ vô tình nhìn thấy, tim nàng đập thình thịch.

Đây là… trứng của Huyền Điểu?

Hóa ra là vậy.

Huyền Điểu liều mạng bảo vệ Ngân Ti Tiên Diệp là vì con mình.

Trước đó, khi nàng và Tô Thanh Hàn trò chuyện ở Cổ Mộc Lâm Hải, hai nàng đã từng thảo luận lý do Huyền Điểu cố chấp canh giữ Ngân Ti Tiên Diệp.

"Thật ra tác dụng lớn nhất Ngân Ti Tiên Diệp vẫn là giải độc và ức chế ma khí. Nhưng do linh thực thánh giai đều tập trung linh khí thuần khiết, phần lớn mọi người đều cho rằng Huyền Điểu muốn dùng nó để hấp thụ tinh hoa đất trời, nâng cao tu vi bản thân."

Tô Thanh Hàn nói:

"Nhưng cũng có người cảm thấy không chừng là do Huyền Điểu đẻ trứng, muốn mượn nó nuôi dưỡng chim non."

Thấy Ninh Ninh tỏ vẻ hoang mang, nàng ta kiên nhẫn bổ sung:

"Tộc Huyền Điểu cực kỳ hiếm thấy, tuy rằng chúng nó có thực lực mạnh mẽ khi trưởng thành, nhưng thuở còn non lại vô cùng yếu ớt… Chẳng những cần ấp trứng trăm năm mà chim non nở ra cũng rất yếu, nếu không có linh thực quý báu hỗ trợ, rất có thể bị chết non."

Ninh Ninh gật đầu:

"Sư tỷ, tỷ đã từng nói, tác dụng của Thiên Tâm Thảo mới là tẩm bổ sinh linh. Nếu Huyền Điểu muốn tu luyện hoặc ấp trứng, tại sao nó không tìm Thiên Tâm Thảo luôn?"

Tô Thanh Hàn lắc đầu cười: "Chưa kể đến Thiên Tâm Thảo khó tìm, nghe nói đã từng có người thấy một gốc, vốn định mạnh bạo cướp đi, cuối cùng suýt bị Thạch Linh canh giữ bên cạnh đoạt mạng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!