*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hà Chưởng môn chưa từng nói sẽ có chuyện thế này xảy ra trong Cổ Mộc Lâm Hải!"
Bên ngoài Huyền Kính, một người đàn ông mặc áo bào trắng giận dữ đứng dậy:
"Hiện giờ náo loạn như vậy, chỉ sợ hơn nửa số người đều phải bỏ mạng nơi đó!"
Có người lên tiếng than thở:
"Huống chi bí cảnh Tiểu Trọng Sơn chỉ cho phép tu sĩ Kim Đan kỳ tiến vào. Chúng ta không thể nhúng tay, chỉ có thể chờ hai ngày sau bí cảnh tự đóng lại và đưa các đệ tử ra ngoài. Nguy hiểm thế này, nên làm sao cho phải?"
Hà Hiệu Thần cau mày, không còn tư thái ung dung trước đó, ông ta tập trung nhìn vào Cổ Mộc Lâm Hải vô cùng quỷ dị trong Huyền Kính:
"Tiểu Trọng Sơn đã mở ra rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ xuất hiện tình huống thế này. Cây Long Huyết Thụ vạn năm kia không giống như thành tinh thành linh, mà như thể… nhập ma vậy."
Không khí nhất thời trở nên căng thẳng. Giữa khoảng lặng, bỗng có một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên, người đó thản nhiên cười: "Chư vị Trưởng lão không tin tưởng đệ tử của mình đến vậy sao?
Dù cho dị biến ở Cổ Mộc Lâm Hải nguy hiểm, nhưng những người được đưa vào bí cảnh đều là thiếu niên anh tài có thực lực nổi bật trong môn phái.
Nếu ngay cả chuyện này cũng không giải quyết được thì sau này xuống núi, rời khỏi tông môn, làm sao tìm được nơi dừng chân?
"Người nói chuyện chính là Khúc Phi Khanh của Nghê Quang Đảo. Giọng điệu bà ta lười nhác, bàn tay phải nõn nà vuốt v e mái tóc dài xõa xuống, sắc mặt không hề có chút hoảng loạn. Nữ tu cong môi cười, nói:"Trước mắt, những đệ tử bị nhốt trong đó không có nguy hiểm, chi bằng chúng ta bình tĩnh lại, xem thử bọn họ sẽ ứng đối thế nào… Ta đã thấy được vài bạn nhỏ rất thú vị, thật tò mò không biết bọn họ sẽ làm gì tiếp theo."
Ở giới tu chân kỳ dị khó lường, cơ duyên và nguy hiểm thường đi liền như bóng với hình. Trong quá trình tu đạo, ai cũng khó tránh khỏi gặp phải nguy hiểm liên quan đến tính mạng. Phải ứng đối và thoát thân như thế nào, chỉ có thể trông chờ vào số mệnh của bản thân.
Dị biến ở Cổ Mộc Lâm Hải cũng là một trong số đó.
Lời này vừa dứt, mọi người đều lộ vẻ do dự.
"Có điều, vừa nghe được tin tiểu sư đệ gặp nạn, Ninh Ninh lại không màng nguy hiểm mà đi vào rừng."
Khúc Phi Khanh tiện tay thảy một quả nho vào miệng, lười biếng tựa vào lưng ghế, ngước mắt nhìn Thiên Tiện Tử một cái:
"Quan hệ giữa bọn tiểu đồ đệ của Thiên Tiện Trưởng lão đúng là rất tốt."
Thiên Tiện Tử cười, ông ấy cũng tỏ ra vô cùng mong đợi:
"Ninh Ninh ấy mà, không thể chờ mong con bé hành động như người bình thường."
Nữ tu cũng hơi tán đồng khẽ Ừ một tiếng.Bên trong Cổ Mộc Lâm Hải, mùi máu tỏa ra khắp nơi.
Sương mù đỏ thẫm dày đặc mờ ảo như làn khói quanh quẩn trong không khí yên tĩnh. Thảm thực vật ban đầu phát ra ánh sáng nhè nhẹ màu lam hoặc lục nhạt, bây giờ chúng nó như bị tẩm máu tươi, tuy rằng vẫn tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, nhưng lại biến thành màu đỏ sậm nặng nề.
Ninh Ninh còn đang dò hỏi hệ thống trong đầu, nó vẫn như thể bị chặn, không hề lên tiếng đáp lại.
Càng vào bên trong, khung cảnh càng quỷ dị hơn, khiến người ta sợ hãi.
Cây leo bay lên bay xuống, bóng những cành khô thô to như cánh tay điên cuồng nhảy múa. Chúng nó cực kỳ giống ngón tay dữ tợn của ác quỷ, không ngừng đập xuống đất.
Không chỉ là dây leo, dường như ngay cả hoa cỏ cũng có ý thức riêng. Cánh hoa không chút kiêng nể mà mở ra rồi khép lại dưới nền ánh sáng đỏ rực, nó làm người ta nhớ đến con mắt đỏ lặng lẽ quan sát trong bóng đêm.
Trải qua đại chiến tiên ma, thế lực Ma tộc bị hao tổn nặng nề, đã lâu không có tin tức. Còn Cổ Mộc Lâm Hải thân là nơi linh khí tụ hội, hiện giờ lại sinh ra ma khí cuồn cuộn không dứt… Nguyên do trong đó thật sự khiến người khác phải suy nghĩ sâu xa.
Ninh Ninh lại giơ kiếm chặt đứt một dây leo đánh úp lại đây từ phía sau.
Thỉnh thoảng nàng thấy được vài đệ tử môn phái khác vội vàng chạy trốn xung quanh, chỉ có một mình nàng dám đi ngược với đám đông vào trong.
Bóng dáng thiếu nữ mảnh mai và kiên định, giống như một thanh kiếm sắc bén trong màn sương đỏ, mở ra một con đường hoàn toàn khác với những người còn lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!