Chương 15: (Vô Đề)

Đôi mắt nhìn thấy cảnh tượng giống như Day Of The Dead này, chính là phù tu Trâu Võ đến từ Hạo Nhiên Môn.

Vừa thấy được đồng phục môn phái của gã ta, Hạ Tri Châu và Hứa Duệ lập tức giật mình, quên cả bơi lội ngụp lặn.

Hai người như thể mới tỉnh táo lại, tập trung đứng thành tư thế phòng thủ.

Cẩn thận.

Hạ Tri Châu bí mật dùng truyền âm, khẽ nói: "Gã là Trâu Võ

- tam sư huynh Hạo Nhiên Môn. Hạo Nhiên Môn và Nghê Quang Đảo được coi là hai khối u ác tính trong bí cảnh. Bọn trước thì thấy bí bảo là đoạt, bọn sau giỏi mưu mô, chúng đã lừa và lấy đi đồ của rất nhiêu người.

Trước đó ta và Hứa Duệ đã bị những tên khác của Hạo Nhiên Môn cướp một lần ở trong rừng, nhưng suy cho cùng, thực chất tất cả kế hoạch đều là thằng này một tay sắp đặt.Ninh Ninh sửng sốt:Ỷ thế hiếp người, cướp đoạt tài vật, các Trưởng lão bên ngoài mặc kệ bọn họ sao?"

Trong bí cảnh, có hai quy tắc ai ai cũng biết.

Một là, nếu không có lý do chính đáng, không được ác ý tấn công những đệ tử khác, chỉ có thể quyết định thắng bại bằng luận võ.

Hai là, để phòng ngừa có người cướp đoạt số lượng lớn, không ai được phép mang theo túi trữ vật vào Tiểu Trọng Sơn. Mọi người đều dùng túi cẩm hoặc tay nải để đựng vật phẩm.

Nếu thấy người khác lấy được bảo bối rồi ỷ đông hiếp yếu đi cướp, lúc ra ngoài ắt sẽ bị phạt.

"Đương nhiên là chúng lách luật rồi. Lúc đó bọn tôi tìm được nấm Ngọc Linh trân phẩm, vất vả lắm mới đánh bại được linh thú canh giữ, đang định hái nó xuống thì bị chúng giành trước, còn liên tục nói lung tung là chúng mới là bên tới trước."

Mặt Hạ Tri Châu nhăn thành một trái khổ qua:

"Cho dù không phục cũng không thể làm gì, bởi vì đúng là bọn chúng lấy nấm Ngọc Linh trước, nếu cướp về, chúng tôi lại thành bên sai."

Thấy Ninh Ninh tỏ vẻ đã hiểu, hắn ta tiếp tục giải thích:

"Sau đó Hứa Duệ mới nói với tôi, hóa ra bọn chúng thường xuyên ôm cây đợi thỏ xung quanh trân bảo, chờ người khác giải quyết những linh thú khó chơi rồi bất ngờ xuất hiện, nhẹ nhàng cướp nó đi."

Ninh Ninh gật đầu.

Vậy là, mưu kế âm độc một chút cũng không sao, không chừng đám người bên ngoài bí cảnh kia còn thích xem bọn đệ tử đấu tới đấu lui. Chỉ cần không làm quá mức, bọn chúng sẽ không bị trừng phạt.

Trâu Võ không mang ý tốt, còn nói trên người nàng có Thiên Tâm Thảo, xem ra mục đích gã đến đây chính là trân bảo hiếm có này.

"Tại hạ là Trâu Võ của Hạo Nhiên Môn."

Trâu Võ cười:

"Thật không dám giấu, trước đó ta đã tìm thấy Thiên Tâm Thảo, nhưng phải đến doanh địa báo cho sư huynh muội, đến khi trở về, nào ngờ đã không còn thấy bóng dáng nó đâu nữa… Trên đời có thứ tự trước sau, chắc cô nương cũng hiểu?"

Thiên Tiên Tử bên ngoài Huyền Kính cười khẩy.

Mấy lời này, ngay cả đồ ngốc cũng không tin.

Ninh Ninh không nhanh không chậm lên tiếng:

"Trước đó, ngươi nhìn thấy Thiên Tâm Thảo mọc ở đâu?"

Đối phương không hổ là đồ mặt dày, gã đáp một cách chính đáng:

"Không may là, trong lúc mừng như điên, ta đã quên mất."

Gã dừng một lát rồi lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ:

"Thiên Tâm Thảo được nuôi dưỡng từ linh khí trong bí cảnh, nó vô cùng trân quý. Nếu cô nương khư khư giữ nó làm của riêng, vậy e rằng Trâu mỗ chỉ có thể…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!