Cún con khó tin nhìn người gần ngay trước mắt, lúc này đối phương đang nở nụ cười vô tội, cậu ta nháy mắt với hắn, kéo dài giọng: "Bé con nhìn lén nha."
Cún con mặt mày phức tạp liếc cậu:
Sau này cậu chắc chắn sẽ hối hận.
Tạ Tỉ buồn cười thằng nhóc nhà mình, cũng vì thế mà tâm trạng tốt vô cùng, nhưng mà bữa khuya thì...! cậu đứng dậy thay đồ rồi mở mấy hộp thịt hộp ra.
Còn cậu thì thôi đi, thứ nhất trời cũng tối rồi, thứ hai mấy hôm nay cậu không no, bây giờ mà xoã hết ăn uống no say thì sợ mấy con sau núi do ê
-kíp chuẩn bị không đủ cậu ăn hai ngày nữa.
Nếu đã ăn không no thì ăn hay không cũng vậy.
Nhưng Tạ Tỉ cũng để ý một chuyện khác cho nên định đi ngủ sớm chút.
Chờ đến khi Tạ Tỉ rửa mặt xong quay lại, cậu leo lên giường nhưng lại không nằm xuống ngay mà nghiêng người, giơ chăn lên, rỗng tuếch.
Tạ Tỉ một tay chống đầu, mỉm cười nhìn cún con đang rửa chân trong chậu nước ấm, chờ khi cún con ba chân mình trong khăn cho khô, cậu hận không thể lao lên làm dùm bé con được.
Đáng tiếc bữa mới làm rồi nên giờ cún con tránh cậu như tránh tà.
Nhưng..........! hôm nay có thể ngủ chung, ai quan tâm chuyện này nữa.
Tạ Tỉ vui vẻ vỗ nhẹ giường: "Bé ơi, khuya rồi, ngủ thôi nào.
"Động tác ba chân của cún con dừng một chút, bây giờ mới hơn mười giờ đêm thôi, cái tên ngày nào cũng mười hai giờ mới đi ngủ này còn dám bảo hắn khuya rồi ngủ thôi? Khuya rồi hay có ý đồ khác. Tạ Tỉ bám riết không buông:"Bé ơi? Cục cưng của ba sợ gì vậy? Yên tâm đi, mặc dù chúng ta đã được hứa hôn với nhau nhưng ba không phải cầm thú đâu, sao có thể xuống tay với bé con như con được?
Liêm sỉ ba chưa ra chuồng gà chơi đâu con."
Cuối cùng cún con cũng bỏ khăn ra, quay đầu liếc nhìn cậu: Sau này chắc chắn cậu sẽ hối hận.
Nhưng cũng chính hắn là người đồng ý chung chăn gối với cậu ta, ai bảo hắn không chịu được cám dỗ của thức ăn làm chi?
Cún con nhảy từ trên bàn xuống chiếc giường cách bàn không xa, bàn chân mềm mại vừa giẫm lên ván giường cứng ngắc, Tạ Tỉ đã lập tức trùm chăn lên đầu cún con kín mít, và rồi cún con lập tức bị ôm vào lòng.
Gối ôm lông xù, có ra giá bạc triệu cũng không đổi.
Cơ thể cún con cứng ngắc, giãy cách nào cũng không chui ra được, giãy một hồi mới phát hiện Tạ Tỉ thật sự chỉ định ôm ngủ thế này thôi chứ không làm gì khác thì cũng từ bỏ, chỉ là đôi mắt cún phức tạp vô cùng.
Trong khi Tạ Tỉ lần đầu được ngủ với bé con nhà mình nên tâm trạng cực kì tốt thì bên phòng Tạ Đông Vũ cách phòng cậu không xa không được ấm áp bình yên như thế.
Mặt Nghiêm Văn Đình đen như mực tàu, phải hít sâu vài cái mới có thể nuốt mấy lời nóng giận đã ra đến miệng xuống, thở dài nói với Tạ Đông Vũ đối diện vẫn im lặng từ khi gã vào phòng đến giờ: "Đông Vũ, lần này em hại chết anh rồi."
Tạ Đông Vũ tỉnh lại khỏi bối rối, gã còn cho rằng Nghiêm Văn Đình sẽ nổi cơn tam bành, bây giờ nghe được giọng nói dịu dàng nhưng lại vô cùng thất vọng của gã làm vành mắt Tạ Đông Vũ đỏ lên:
"Anh Văn Đình, em không ngờ mọi chuyện có thể thành ra thế này. Tuy nhà sản xuất Lý là thuộc hạ của em, nhưng bình thường em bận quản lí Tạ thị, không rảnh quan tâm một nhà sản xuất nhỏ thế này nên mới cho ông ta cơ hội làm càn. Không ngờ ông ta dám dùng danh nghĩa của em làm mấy chuyện này, em...! khi nào trời sáng em sẽ đi nói với đạo diễn Hầu, em sẽ rời khỏi chương trình, em sẽ chặn hết tất cả, cho dù bọn họ chửi mắng em thế nào thì em cũng sẽ không cho bọn họ làm anh Văn Đình của em phải uất ức."
Nghiêm Văn Đình không thể bất hoà với Tạ Đông Vũ, gã mới dùng một triệu của đối phương để giải quyết chuyện trong nhà, sau này cũng cần đối phương rất nhiều, huống chi nếu bất hoà với Tạ Đông Vũ, với tính tình của Lữ Phong, chắc chắn sẽ hố gã ngay lập tức.
Nghiêm Văn Đình thở dài, dứt khoát bước đến cạnh Tạ Đông Vũ, nâng mặt gã lên, giơ tay xoa nhẹ khóe mắt ửng đỏ của gã:
"Sao anh có thể để người khác chửi mắng em được? Anh sẽ đau lòng."
Nếu khi nãy Tạ Đông Vũ có diễn chút chút thì bây giờ đã hoàn toàn cảm động: "Anh Văn Đình...! anh yên tâm, em sẽ giải quyết chuyện này, em đã gọi cho ba rồi, ba đã cho người giải quyết, chuyện cũng sẽ không rùm beng lên nữa.
Em xin lỗi anh nhiều lắm, việc này quả là ý của em nhưng rất cả đều do Tạ Tỉ bày mưu.
Nhà sản xuất Lý thích anh ta nên mới tính dùng danh nghĩa của em để túm anh ta về dưới trướng mình, nhưng ông ta không ngờ gậy ông đập lưng ông.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!