Đêm nay Tạ Tỉ ngủ rất ngon, hôm sau sáu giờ sáng cậu rời khỏi phòng, các khách mời khác cũng tụ họp đầy đủ lúc bảy giờ, bọn họ còn cần trang điểm với đeo mặt nạ trước khi livestream.
Tạ Tỉ thức dậy, việc đầu tiên là mở thịt hộp cho nhóc con ăn, sau khi hầu hạ ông nội nhà mình rửa mặt xong hết rồi mới chuẩn bị đi livestream.
Nhưng cậu mới vừa cho nhóc con ăn xong, chuẩn bị đứng lên ra ngoài thì cửa phòng đã bị gõ, giọng đạo diễn Hầu cũng vang lên bên ngoài: "Thầy Tạ dậy chưa?"
Tạ Tỉ đi mở cửa: "Đạo diễn Hầu."
Đạo diễn Hầu nở nụ cười dịu dàng: "Tôi vào được chứ?"
Tạ Tỉ nhích người sang một bên để đạo diễn Hầu vào trong phòng:
"Ê -kíp có sắp xếp gì sao?" Nếu đạo diễn Hầu đến đây một mình thì Tạ Tỉ có thể đoán được đại khái bước ngoặt của chương trình.
Quả nhiên, đạo diễn Hầu chần chừ một lúc mới nói:
"Chương trình chúng ta quay tổng cộng năm ngày, đã hai ngày trôi qua, hôm nay là ngày thứ ba. Lúc đầu ê -kíp đã chọn cách livestream không lộ mặt, nhưng cũng chỉ trong ba ngày đầu. Cho nên trước khi livestream kết thúc, chương trình sẽ bắt đầu tiết lộ thân phận, để đẩy chương trình lên cao trào."
Đạo diễn Hầu chỉ có thể tranh thủ được ba ngày, mặc dù hình thức này khiến chương trình leo top, nhưng quay tận năm ngày, khán giả xem hoài cũng mệt không muốn đoán nữa, cho nên có muốn cũng không giấu mặt được tận năm ngày.
Nhà tài trợ của chương trình cũng sẽ không đồng ý, cho nên đạo diễn Hầu đã sớm bàn bạc với cấp trên, cam đoan chỉ giấu mặt ba ngày.
Chỉ là...! nghĩ đến thanh danh của Tạ Tỉ, đạo diễn Hầu vẫn sang đây nhắc một tiếng trước để Tạ Tỉ có thể chuẩn bị tâm lý.
Tạ Tỉ gật đầu, cũng không khác những gì cậu đoán lắm: "Đạo diễn Hầu yên tâm, tôi đã chuẩn bị rồi, sẽ không mặc kệ mấy người đó tiếp tục bôi nhọ mình."
Đạo diễn Hầu nhìn đôi mắt bình tĩnh của Tạ Tỉ, nghĩ đến bản lĩnh của đối phương bèn thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt.
"Ông cũng khá tò mò tại sao cậu Tạ bản lĩnh thế này mà lúc trước còn mặc kệ người khác chửi bới mình như thế. Qua mấy ngày quan sát, ông thấy rõ là Nghiêm Văn Đình kia để ý Tạ Tỉ chứ không phải thầy Tạ bám riết không buông Nghiêm Văn Đình. Tuy đạo diễn Hầu rất tò mò nhưng ông không phải loại người thích tọc mạch chuyện người khác, cho nên chỉ tò mò trong lòng chứ không hỏi. Tạ Tỉ nhìn lướt qua tướng mạo của đạo diễn Hầu, trước khi ông ra khỏi cửa bèn nói:"Cảm ơn." Cảm ơn đạo diễn Hầu đã giúp cậu từ trước khi chương trình bắt đầu.
Đạo diễn Hầu cũng không bất ngờ khi Tạ Tỉ có thể đoán được, chỉ mỉm cười gật đầu với cậu một cái, hai người không ai nói nguyên nhân cũng không ai hỏi lý do, nhưng ai cũng hiểu ý nghĩa câu cảm ơn này.
Ăn rau xào hai ngày liên tục rồi, sáng nay Tạ Tỉ dắt đội mình đi bắt không ít cá trắm đen, cá trích, cá trắm cỏ, cá chép.
Lần này không dùng tên bắn nữa mà dùng lưới đánh cá.
[Lưới đánh cá: Cuối cùng cũng có ích rồi.]
[Ha ha nhiều cá như vậy, có phải lần trước anh 10 sợ vớt hết cái hồ của người ta nên mới dùng cung bắn không vậy?]
[Sờ cằm, dùng kinh nghiệm làm thầy bói nhiều năm của tui, tui cá thầy 10 trưa nay tính ăn BBQ đó.]
[Thật hay đùa vậy? Bạn trên lợi hại như vậy á?]
[Bả phán bừa thôi, nãy anh 10 chỉ chừa mấy con bự bự còn lại thả hết, vậy còn không đủ rõ à?]
[Thì ra là thế, vậy nhanh lên, nướng BBQ nào!]
Sau khi bắt được cá, Tạ Tỉ dắt cả đội đi bắt thêm ba con gà lôi và ba con vịt nữa.
Mấy người Phó Hạc Hành không biết nấu ăn nên không biết Tạ Tỉ đang làm gì, cả bọn cứ nghĩ Tạ Tỉ tính nấu nhiều món một chút mà thôi.
Mà đội xanh hôm qua vật vã lắm mới bắt được hai con cá nên nay quyết định không đánh cá nữa mà ra sau núi.
Khán giả xem livestream đã học khôn, mọi người đều đặt BBQ trước rồi mới chờ xem có phải thầy 10 nướng BBQ không.
Chờ đến khi bốn người Phó Hạc Hành chia ra người nhặt củi người gánh nước, Tạ Tỉ cũng không nằm xuống nghỉ ngơi như ngày thường.
Cậu cầm mớ củi hôm qua vẫn chưa xài hết ra sân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!