Chương 23: Tiết Lộ Thân Phận

Ngọc Thuỵ: Ready chưaaaaaaaa, bắt đầu vô ma trận một chap 9k - 10k từ nàaaaaaaaaaaaaaaaa

- o0o-

Tạ Tỉ không ngờ nhóc con sẽ đột nhiên quơ móng, cảm động nhưng vẫn vội vã chụp tay cục cưng nhà mình lại.

Đúng là nhà sản xuất Lý thèm đòn thật, nhưng không đáng để vấy bẩn móng của cu cậu.

Lông trắng mềm mại như thế nếu dính máu chẳng phải bé con sẽ càng khó chịu hơn sao?

Nhà sản xuất Lý vừa nhìn thấy Tạ Tỉ đã cầm lòng không đặng, sau khi dụ dỗ uy hiếp rồi, cảm thấy thời cơ chín mùi bèn muốn "nếm chút vị".

Gã không ngờ đột nhiên có cái gì đó xẹt qua, làm động tác của gã khựng lại giữa không trung.

May mà tay và mặt gã không bị gì, cái thứ đó đã bị Tạ Tỉ kịp thời ngăn lại.

Nhà sản xuất Lý chưa tỉnh hồn còn tưởng mình thành công, thế này chẳng khác gì Tạ Tỉ đã nhượng bộ rồi? Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện, ngay lúc Tạ Tỉ an ủi con súc sinh kia thì cổ tay của gã cũng bị nắm chặt.

Nhà sản xuất Lý vừa định bước lên thì tiếng răng rắc vang lên, cổ tay gã bị tháo khớp.

Nhà sản xuất Lý gào lên như heo bị chọc tiết: "A! Tay! Tay của tôi!

"Gã đau đến mức mặt co rúm lại, tức giận nhìn chằm chằm Tạ Tỉ, nhưng khi chạm phải ánh mắt lạnh lùng của Tạ Tỉ thì lại giật mình. Ánh mắt như thú hoang ngủ đông đã lâu của Tạ Tỉ ban ngày lại xuất hiện, cơ thể gã run lên vì sợ, thậm chí bây giờ còn lạnh hơn buổi sáng gấp trăm ngàn lần. Gã giơ tay chỉ vào Tạ Tỉ:"Mày dám, sao mày dám làm thế với tao, mày chết chắc rồi...!a!

"Tiếng la thảm thiết lại vang lên, lần này là bên tay còn lại của nhà sản xuất Lý. Khớp cả hai cổ tay đều bị tháo, hai tay mềm oặt rũ xuống, đủ để khiến nhà sản xuất Lý sợ hãi."Mày, mày muốn làm gì?

"Nhà sản xuất Lý thấy Tạ Tỉ bước lên thì không nhịn được lùi về sau, Tạ Tỉ nở nụ cười vô tội:"Ông nghĩ tôi muốn làm gì?"

Nhà sản xuất Lý đau đến mức thở gấp: "Mày dám làm tao bị thương, mày có chạy đằng trời cũng không thoát được đâu!

"Cứ chạy trước, chờ khi nào khoẻ lại thì quay lại tính sổ với Tạ Tỉ sau. Tạ Tỉ ôm cún con, hai mắt không có tí ý cười nào:"Phải không? Ai biết được? Đây là sau núi mà, chỉ có tôi và ông hai người chúng ta mà thôi, cho dù tôi có làm cái gì thì lấy đâu ra người thứ ba để làm chứng?"

Nhà sản xuất Lý bị bộ dạng đó của cậu làm cho run rẩy: "Tao, tao có dẫn theo hai người!"

Tạ Tỉ: "Thật không? Sao tôi phải tin nhỉ? Khi khổng khi không ông mang hai người vào đây làm gì?"

Nhà sản xuất Lý đau đến mức da gà da vịt thi nhau nổi lên, đầu gã bãi công, suy nghĩ duy nhất trong đầu gã bây giờ là chứng minh những gì mình nói là đúng: "Bọn họ do tao dắt đến để quay video..."

Tạ Tỉ lại bước lại gần thêm một bước: "Tự nhiên quay video làm gì, tôi không tin."

"Là thật! Tôi sai rồi, tôi biết lỗi rồi! Tôi, tôi chỉ muốn cậu thành của tôi, cho nên định quay video chúng ta gặp riêng lại, nếu cậu không đồng ý thì tung ra ngoài..."

"Ồ thì ra là thế à, giống Điền Gia Nặc ông vừa nhắc đến?

"Tạ Tỉ bình tĩnh hỏi. Nhà sản xuất Lý lập tức gật đầu:"Vâng, chính là vậy."

Tạ Tỉ: "Anh ta không phải người đầu tiên đúng không? Và tôi chắc không phải người cuối cùng đâu nhỉ?"

Tạ Tỉ trong mắt nhà sản xuất Lý lúc này như một ác quỷ, gã rất sợ mình chọc đối phương tức giận: "Không phải...! còn mấy người nữa...

"Tạ Tỉ gật đầu hài lòng lấy điện thoại được nhóc con ôm trong lòng nãy giờ ra, lắc lắc trước mặt nhà sản xuất Lý. Nhà sản xuất Lý nhìn thấy màn hình hiển thị đang quay video, gã thấy rõ gương mặt sợ hãi của mình trong điện thoại Tạ Tỉ, biểu cảm của gã thay đổi ngay lập tức, luống cuống nhào lên:"Mày còn dám quay video?

Đưa điện thoại đây cho tao!

"Vừa dứt lời đã nhào lên muốn cướp điện thoại, Tạ Tỉ ngoài ống kính hô một tiếng rồi bấm nút dừng quay. Cùng lúc đó, Tạ Tỉ giơ chân tặng nhà sản xuất Lý một cước, chỉ đá nhẹ thôi mà có thể khiến nhà sản xuất Lý văng xa mấy mét. Nhà sản xuất Lý rớt xuống đất, cả người đau điếng, gã muốn đứng dậy nhưng không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tạ Tỉ bước từng bước lại gần mình như một con ác quỷ từ địa ngục chui lên. Nhà sản xuất Lý há miệng thở dốc, kêu cứu:"Đâu rồi, người đâu rồi,...

"Hai tên vô liêm sỉ kia không phải đang ở gần đây hả? Sao còn chưa đến cứu gã nữa! Tạ Tỉ đứng trước mặt nhà sản xuất Lý, ngồi xổm xuống, một người một chó cứ thế nhìn chằm chằm nhà sản xuất Lý từ trên xuống, nhất là cặp mắt cún kia, giờ khắc này sáng như một chiếc đèn pin trong bóng tối. Cũng vì Tạ Tỉ dắt cún theo nên gã mới nhằm tưởng đốm sáng kia là máy quay. Tạ Tỉ vẫn đang híp mắt cười:"Còn đang chờ hai người kia à? Tiếc quá đi, hình như hai người họ không quen đường núi ấy, nên lạc mất rồi."

Hai người trong miệng Tạ Tỉ quả thật đã lên núi ngay sau nhà sản xuất Lý, rõ ràng bọn họ theo gót gã, nhưng sao càng đi càng mơ hồ, đến khi nhận ra thì đã mất dấu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!