Chương 5: “Thế có khác gì vợ con li tán đâu?”

Trong nguyên tác, nguyên nhân Quý Tĩnh Duyên và thụ kết hôn không được miêu tả kĩ càng, chỉ có thể tổng hợp từ những chi tiết rải rác là để chữa tật chân cho Quý Tĩnh Duyên. Còn vì sao lại muốn kết hôn mà không phải dùng tiền mời thầy thuốc thì ai biết được, độc giả không ai để ý cái ấy, chỉ cần cốt truyện đủ ngược và thịt đủ ngon thôi.

Nhưng Cảnh Hoài liếc mắt cái đã nhìn ra vấn đề. Do tác giả lười nên tiện tay tạo ra điều kiện kích phát hiểu lầm của cặp đôi chính.

Còn một vấn đề nữa sau khi anh tới thế giới này mới thấy được.

Cô độc.

Quý Tĩnh Duyên quá cô độc.

Tóm lại, tình huống nguyên bản hẳn là Cảnh Hoài nổi cơn tam bành xé nát hợp đồng của Quý Tĩnh Duyên rồi bày tỏ tình cảm của bản thân với công nguyên tác có chết cũng không phai, mở ra con đường chết chóc cho cả hai.

Cảnh Hoài không như vậy.

Chồng anh muốn tiền có tiền, muốn sắc có sắc, từ trên xuống dưới không một khuyết điểm, ngay cả cái chân tật cũng tật đến là gợi cảm. Hàng xịn bày ngay trước mắt rồi, đi nhìn vò mẻ bên ngoài chi cho chướng mắt. Anh điên khùng mới ra ngoài tìm phở.

Vì vậy anh đồng ý không chút do dự.

Nhưng hình như anh phản ứng hơi nhiệt tình quá, làm Quý Tĩnh Duyên hóa đá trong nháy mắt.

Cảnh Hoài tự nhéo nhẹ vào đùi, nhắc nhở bản thân không nên tỏ ra quá vồ vập.

Người kia nhíu mày, giọng điệu mang sự do dự hiếm thấy: "Cậu…"

Nói một tiếng lại dừng.

Cảnh Hoài: …

Anh trai à, nói chuyện đừng nói một nửa, chíu khọ lắm á.

"Không có gì đâu nè, anh cứ nói đi"

Quý Tĩnh Duyên: "Tôi biết chuyện của cậu với bạn trai cũ"

Cảnh Hoài chớp chớp mắt, hồi lâu mới phun ra một tiếng: "Hả?"

Anh biết? Anh biết cái gì? Anh chỉ biết em với bạn trai cũ thề sống thề chết, nhưng anh đâu biết em không còn là cái em đấy nữa, giờ em thích anh mà!

Anh quan sát sắc mặt Quý Tĩnh Duyên, thầm suy đoán xem hắn có ý gì.

Cậu yêu bạn trai cũ, hai người bị ép chia tay, cậu kết hôn với tôi, cậu vốn hận tôi song giờ lại ngoan ngoãn nghe lời tôi.

Tự Cảnh Hoài còn cảm thấy bản thân không có ý tốt.

Nghe cứ như anh tính cưa đổ Quý Tĩnh Duyên rồi đá đít hắn để cùng bạn trai cũ chiếm đoạt tài sản của hắn vậy.

Cuối cùng Quý Tĩnh Duyên nhảy từ tầng một trăm xuống.

Nhớ tới kết cục trong nguyên tác, Cảnh Hoài nhăn mặt, trái tim như bị ai bóp chặt.

Thấy sắc mặt anh không ổn, Quý Tĩnh Duyên tưởng mình dọa anh bèn nói: "Tôi không có ý trách cứ cậu, nếu cậu nguyện ý chung sống với tôi, tôi hi vọng sau này hai ta sẽ không vì chuyện quá khứ mà quấy rầy sinh hoạt của nhau"

Cảnh Hoài trầm tư trong chốc lát, có phải hắn đang lo anh đội nón xanh cho hắn? Lo anh ăn cỏ máng cũ?

Này quả là một vấn đề nghiêm trọng.

Anh nghiêm mặt, không để đối phương kịp nói thêm: "Em không phải người lăng nhăng"

Quý Tĩnh Duyên gật đầu tỏ vẻ tôi hiểu: "Tôi biết, kết hôn với tôi không phải điều cậu muốn"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!