Chuyển ngữ: ETiLRAEP
Cập nhật ngày: 12/08/2021
Sau khi Cảnh Hoài tiến hành thêm vài lần trị liệu nữa cho Quý Tĩnh Duyên, chân hắn càng lúc càng có cảm giác hơn. Hôm ấy là một ngày nghỉ ngơi hiếm có, Quý Tĩnh Duyên đã buông bỏ công việc để nằm dài trên sô pha xem TV cùng anh.
Sự kiện Cloud kết thúc, lượng fan của anh tăng nhanh đột biến do thân phận bại lộ nên anh không thể đăng Weibo nữa. Dẫu anh chả phải nhân vật công chúng nhưng mỗi hành động của anh vẫn sẽ bị cư dân mạng quy gán vào hình tượng Vân Tích. Những lời nói không lựa lúc anh chiến đấu với fan Ôn ngày trước đã bị họ thu thập và truyền bá khắp nơi.
Có người khen anh thẳng tính, có người mắng anh hủy bỏ mặt mũi Vân Tích.
Anh không để bụng, dù sao Quý Tĩnh Duyên đã nói anh làm gì cũng không mất mặt.
Không đăng Weibo bởi vì anh không quen bị người khác nhìn đăm đăm, anh chỉ muốn làm một công dân bình thường thôi.
TV đang chiếu bộ phim cổ trang nổi tiếng gần đây, diễn viên thuộc phái thực lực, mỗi ánh mắt đường mày đều có thể khiến người xem nhập tâm vào câu chuyện. Cảnh Hoài xem đến là chăm chú, hết một tập phim mới nhận ra bản thân đã ngả vào lòng Quý Tĩnh Duyên.
Đầu anh tựa lên vai hắn, để ổn định thân mình nên bàn tay anh còn chống trên đùi đối phương, dịch lên một chút chính là…
Suy nghĩ không khỏi bay về đêm này nọ lần trước, anh đã tận mắt trông thấy kích cỡ có một không hai của ai đó.
Giờ phút này tư thế giữa họ vừa thân mật vừa mờ ám.
Cảnh Hoài thu hồi tầm mắt, vành tai lặng lẽ ửng hồng, rõ ràng vừa nãy anh ngồi nghiêm chỉnh lắm mà.
Quý Tĩnh Duyên thấy động tác vội vàng dựng thẳng sống lưng của anh bèn nhìn sang: "Hửm?"
Cảnh Hoài: "Đè nặng anh"
"Không vấn đề gì" Hắn thuận tay sờ soạng tóc đứa nhỏ: "Em không nặng"
"Vậy cũng không được, hiện tại anh đang phục hồi, đừng làm khó mình"
Đối phương cười nhẹ, gật đầu: "Được rồi, em xoa xoa cho tôi đi"
Âm điệu hắn thả thật trầm, tiếng gió không còn êm ái nữa. Hai người đang dựa sát vào nhau, âm thanh của hắn cứ thế chảy qua màng nhĩ Cảnh Hoài khiến hai vành tai anh hồng tợn hơn.
Thời tiết giờ đã vào đông, điều hòa trong phòng chuyển sang làn gió ấm, giàn hoa ngoài ban công cũng được đổi sang cây thường xanh, chỉ còn mình chậu nguyệt quý vẫn nở hoa đỏ rực.
Anh không nói gì, vén tấm chăn lông trên đùi hắn ra rồi cẩn thận nhấc chân hắn đặt lên người mình.
Mát xa cho Quý Tĩnh Duyên là công việc anh cực kì quen thuộc, không biết có liên quan đến sự phục hồi của hắn không mà anh cứ cảm thấy đùi hắn nhiều thịt hơn, cảm giác khi vuốt lên không giống trước kia.
Quý Tĩnh Duyên dựa lưng vào ghế sô pha, ánh mắt lúc cúi xuống nhìn anh tự nhiên cũng trở nên dịu dàng.
"Tôi tìm ra bản ghi âm của Ôn Thi Kỳ rồi"
Anh ngẩng đầu, đôi mắt ánh lên nét mừng rỡ: "Thật ạ?"
"Ừ" Hắn đáp: "Tôi đã báo án, nhưng vì thời gian xảy ra tai nạn đã qua rất lâu nên cần chút thời gian để điều tra và truy tìm bằng chứng. Cô ta tạm thời chưa bị bắt"
"Sẽ không tốn nhiều thời gian đâu" Cảnh Hoài kiềm nén cơn xúc động: "Còn Dịch Chí Đồng thì sao?"
"Chỉ cần xác nhận bản thu không phải hàng giả, đồng thời sắp xếp lại bản án năm xưa là đủ bằng chứng, lão không chạy được đâu"
Anh ứng thanh rồi nói: "Em cực kì chờ mong ngày đó"
Quý Tĩnh Duyên ngắm nhìn anh, con ngươi nặng trĩu chất chứa vô vàn cảm xúc.
Cảnh Hoài không chịu được, phải tạm ngừng động tác xoa bóp: "Sao thế ạ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!